TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 256

— Phải phải phải, bản quan lỡ lời rồi. - Dù cho trong lòng ấm ức,

Tào Tháo vẫn cứ phải xin lỗi.

— Hai hôm trước, đại nhân có một bản tấu chương đệ vào sảnh

trung có phải chăng?

Tào Tháo toát mồ hôi trán, đột nhiên không đáp lại được câu nào.
Tần Nghi Lộc cười mỉa nói:
— Đáng tiếc là cây đại bút tài hoa của ngài chưa thể lay động đến

được thánh thượng. Những việc tấu chương trình bày, hoàng thượng
không phê chuẩn, căn bản không có đình nghị, chỉ giao cho tam công
xem xem thế nào. Thật đáng thương, chỉ vì bản tấu chương này của
ngài mà đã làm liên lụy ba vị lão thần phải chết rồi!

— Ngươi nói gì vậy?
— Quan tư đồ đương triều là Trần Đam ra sức ủng hộ kiến nghị

trong tấu chương của ngài, đã ngỗ ngược xúc phạm hoàng thượng mà
mắc tội. Gián nghị đại phu Lưu Đào tâu xin cho Trần Đam không
được, lên điện phỉ báng vua. Kết quả là hai người cùng bị hạ ngục,
ngay tối hôm đó, Trương Nhượng đã sai người đầu độc chết bọn họ
rồi.

Tào Tháo mặt mũi tái xanh. Lưu Đào, Trần Đam đều là những

lão thần từng ở vị trí công đài, vậy mà bị thập thường thị âm thầm hại
chết như vậy, mà việc này lại là vì bản tấu chương của mình gây ra.

— Ngài không chịu nổi ư? - Tần Nghi Lộc cười càng điên cuồng

hơn, - Còn chưa hết đâu. Ông già Dương Tứ mắc trọng bệnh đã lâu,
nghe tin hai ông Lưu, Trần bỏ mạng, lập tức phát bệnh mà chết!

— Dương công, lão nhân gia cũng... - Tào Tháo như nghẹn cứng

ở cổ, y đã hoàn toàn bị tên nô tài trước kia từng bảo sao nghe vậy của
mình đánh gục! Dương Tứ là cột sống cho các bề tôi chính trực trong
triều, ông ấy chết đi, chính khí của triều đình sẽ hoàn toàn bị tiêu diệt.

— Ngài thử đoán xem ai lên làm thái úy? Chính là Hứa Tương!

Hứa Tương có biệt hiệu là “Bất Khai Khẩu”, người có mối giao hảo
rất tốt với Trương Nhượng. Ôi... ba vị lão thần ở ngôi công đài nối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.