TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 258

không bị mất, ba là có thể làm cho lệnh tôn đại nhân được an lòng.
Ngài nói xem, có phải đạo lý như vậy không?

Tào Tháo cố ý làm bộ trầm tư cúi đầu không nói.
— Ngài chớ cho rằng làm thuộc hạ thì mất đi danh vọng của

mình. Nhạc Ẩn người An Bình, Ứng Thiều danh sĩ đất Nhữ Nam, hiện
nay đều y phụ về với đại nhân nhà ta. - Tần Nghi Lộc nói đến đây
bước lại gần trước mặt Tào Tháo hơn, - Chớ thấy hiện giờ đại nhân
nhà ta kết giao thân mật với Trương Nhượng, sau này một khi trong
hậu viện có biến, đại nhân nhà ta cũng muốn được các vị cao sĩ hiệp
trợ diệt trừ hoạn quan. Điều đó thật không khác với mong ước hằng
ngày của ngài, ngài thử nói xem?

Tào Tháo không hề muốn lội vào vũng bùn của ngoại thích,

huống chi bên trên Hà Miêu còn có Hà Tiến, huynh đệ bọn họ xa tâm
lìa đức với nhau thì khó mà thành được đại sự. Nhưng việc đến nước
này, bản thân mình còn khó bảo toàn, há có thể lại đắc tội với quốc
cữu? Tào Tháo liền bật ra suy nghĩ, nhíu đôi lông mày giả như suy
nghĩ lung lắm, chậm rãi gật đầu nói:

— Được rồi. Nhưng việc này ta còn phải suy nghĩ cho kỹ, còn

phải xin hỏi ý tứ của phụ thân một chút.

— Vậy thì được! Vậy thì được! Chỗ lão gia nhất định sẽ đồng ý

thôi, nếu như ngài thực sự không thuyết phục được lão nhân gia, tiểu
nhân sẽ đi! Với miệng lưỡi này của tiểu nhân, nhất định sẽ được! - Tần
Nghi Lộc vui cười hớn hở, vui quá lại buột miệng gọi Tào Tung là lão
gia rồi.

Tào Tháo thấy đã lừa được hắn, vội khéo léo tìm câu tiễn khách,

đuổi hắn đi khỏi. Đợi yên tĩnh trở lại, thì trong lòng Tào Tháo cũng
nguội lạnh, chức quan này còn phải làm tiếp thế nào đây? Hoàng đế
ngu tối, gian thần nhan nhản, ngoại thích hoành hành, mình lại bị
người ta nắm chặt trong lòng bàn tay, liên lụy cả đến phụ thân tuổi tác
đã cao như vậy mà còn phải quỳ gối van xin trước bọn hoạn quan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.