TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 261

Đang lúc nói chuyện, thì đã thấy Lâu Dị trở về, vừa bước vào cửa

đã kêu to:

— Đại nhân, tấu chương của ngài...
— Kêu gì thế? Ta đã biết cả rồi. - Tào Tháo đứng dậy nhìn Lâu

Dị, - Ngươi hãy nghỉ ngơi đi đã, rồi dặn dò mọi người thu dọn hành lý,
ta phải từ quan rồi.

— Ơ? Đại nhân, ngài hà tất phải làm vậy. Lão gia và Hứa Tương

đã thuyết phục được Trương Nhượng, nghe nói nhị quốc cữu cũng đã
giúp cho, triều đình không trách tội ngài đâu. Chỉ là phải điều động
ngài rời khỏi Tế Nam, đổi đi nhận chức thái thú Đông Quận thôi ạ.

— Ngươi không hiểu đâu! Các quan lại ở đây đều bị Tào mỗ một

tay thay đổi hết, triều đình liền điều ta đi khỏi những người này, ý là
đề phòng ta hình thành nên thế lực. Tế Nam cách xa kinh sư, còn
Đông Quận thì ở ngay gần. Đó là đặt ta ngay trước mắt cho dễ quản lý
thôi. Hơn nữa Hà Miêu nắm được chỗ yếu của ta, muốn lôi ta lên con
thuyền giặc của ngoại thích đó! - Tào Tháo cười khàn mấy tiếng, -
Thập thường thị chắc chắn không muốn cho ta được nói, vậy thì ta
không nói nữa. Chúng ta từ quan về quê, để thư treo ấn lại, ngày mai
sẽ đi luôn.

Lần ấy giống hệt như chạy nạn, tất cả gia tư đều không mang

theo gì, chỉ nhặt nhạnh sơ qua một lúc, sáng sớm hôm sau Tào Tháo đi
trên chiếc xe ngựa nhỏ của dân thường rời khỏi Đông Bình Lăng,
thậm chí còn không nói một câu từ biệt với Tế Nam vương và các
huyện lệnh dưới quyền. Xe đi qua cánh đồng, thì trông thấy một toán
người đang khiêng vác gỗ đá bước đi vội vã.

— Bọn họ đang định làm gì vậy? - Lã Chiêu rất hiếu kỳ hỏi.
— Không biết. - Lâu Dị cưỡi trên ngựa trông theo hồi lâu, - Hình

như có ai đó dựng nhà.

Tào Tháo cười nhăn nhó, nói:
— Ta biết. Nhất định là bọn họ nghe tin ta sắp đi khỏi, muốn

trùng tu lại đền thờ Chu Hư Hầu đây mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.