TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 291

— Huynh từ xa xôi đến đây, không ở lại đây với ta đôi ngày ư?
— Không có thời gian đâu, ta còn phải đi Nam Dương liên lạc

với mấy danh sĩ. Lúc trở về còn phải đi Dĩnh Xuyên một chuyến, giúp
đại tướng quân bái yết hai vị lão tiên sinh Trần Trọng Cung, Tuân Từ
Minh. - Trần Thực và Tuân Sảng là những bậc cao sĩ ở Dĩnh Xuyên,
hai người ấy cùng với Trịnh Huyền - tông sư Nho học ở Bắc Hải là ba
đại hiền sĩ ẩn dật đương thời. Bọn họ tuy chưa từng làm quan nhưng
đều là những mẫu mực về đạo đức được người đời thừa nhận, mỗi khi
ngôi tam công bị khuyết thiếu, triều đình đều ban một đạo chiếu vời
các ông ra làm quan, nhưng bọn họ chưa bao giờ đồng ý. Lâu dần,
chuyện ấy trở thành một thứ hình thức.

— Huynh trong túi đã sạch nhẵn, lấy gì mà đi đến Nam Dương

rồi lại quay về?

Thôi Quân cười:
— Vậy chỉ có thể trông cậy vào Mạnh Đức thôi.
Tào Tháo tìm lấy ba xấp lụa mang ra nói:
— Tài sản của ta đều để ở nhà hết, ở đây chỉ có ba xấp lụa, là phu

nhân của ta tự dệt bảo ta chu cấp cho dân chúng xung quanh. Hôm nay
trước tiên hãy chu cấp cho huynh đã!

— Vâng vâng, chỉ cần đủ tiền cho ta đến Nam Dương là được.

Lộ phí quay về, ta sẽ lại tìm nhà Hứa Du xin!

— Huynh là con quan thái úy, mà đi hết chỗ nọ đến chỗ kia xin

xỏ, còn ra thể thống gì nữa?

— Nhà ta giờ đã không còn thanh danh gì nữa rồi. - Thôi Quân

nhận lấy lụa, cẩn thận buộc lại thành một gói, - Không làm phiền
huynh viết sách nữa, xin tạm biệt tạm biệt... Sau khi ta về kinh nhất
định sẽ kể về huynh với đại tướng quân. Huynh hãy đợi người của
triều đình đến mời nhé! - Nói vọng lại câu ấy xong, Thôi Quân đã
chạy đi như một trận gió.

— Huynh!? Đáng ghét...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.