TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 446

chuyện phế lập sao có thể nói là cung kính? Mua quan bán tước sao có
thể nói là đáng thương? Âm mưu giết vua sao có thể nói là sợ hãi?!
Điều nhân nhỏ sẽ làm hại cho điều nhân lớn! Đại tướng quân muôn
vạn lần không thể bị trò ma quỷ của bọn chúng lừa lọc, để rồi báo
quốc đã chẳng thành mà ngược lại còn bị đám gian tặc hạ lưu này làm
hại!

— Đúng! Đúng! Không thể tha được bọn chúng!
— Không trừ hoạn quan, sẽ không có một ngày yên ổn.
— Diệt trừ hết hoạn quan rồi mới bàn những chuyện khác!
— Hãy báo thù cho Trần lão thái phó...
Trên sảnh đường mạc phủ tiếng người huyên náo, tất cả mọi

người đều lấy hết giọng, Tào Tháo nhìn ai nấy đều giống như một kẻ
điên cuồng. Điều ấy cũng không trách được, những người này trừ
những danh sĩ ở địa phương ra, còn lại đều là những người đảng cố bị
hại, đám quân quan thì cũng từng bị Kiển Thạc chèn ép. Có người có
thù với hoạn quan, thậm chí có người còn có mối thù truyền kiếp mấy
đời, bọn họ còn muốn ăn sống nuốt tươi thập thường thị, làm sao có
thể tha cho bọn chúng được?

— Đại tướng quân, ngài hãy nghe ta nói. - Viên Thiệu vừa cất lời,

tất cả mọi người bèn yên lặng hết, - Từ xưa, những quan trong nội
đình vốn dùng sĩ nhân, đến đời Tề Hoàn công mới có Thụ Điêu tự
hoạn để được tiến thân. Thụ Điêu là kẻ tiểu nhân ti tiện, hại nước hại
dân, làm hại Tề Hoàn công không được chết tử tế! Kẻ tiểu nhân như
vậy có nên giết hay không?

— Nên giết! - Tất cả mọi người đều đồng thanh.
— Đức Cao tổ của chúng ta lập nên nhà Hán, những người trong

nội đình cũng không hoàn toàn dùng bọn hoạn quan. Cho đến triều
Hiếu Nguyên hoàng đế mới có Hoằng Cung, Thạch Hiển làm loạn
chính! Hủy hoại gốc rễ xã tắc của ta ở Tây Kinh, chính là từ tay bọn
tiểu nhân ấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.