TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 451

im, vẻ mặt thoáng cười, liền hỏi:

— Ngài không đi ư?
Tuân Du mỉm cười nói:
— Điền Nguyên Hạo và Khoái Dị Độ đều có thể hiểu thông đạo

lý, Bản Sơ làm sao lại nghĩ không thông chứ?

— Ý của ngài là...?
— Viên Thiệu có mưu tính khác. - Tuân Du nói xong quay người

đi.

— Mưu tính thế nào?
— Hiện giờ ta cũng chưa rõ, nhưng bên trong chuyện này nhất

định có vấn đề, không biết chừng có liên quan đến thúc phụ Viên Ngỗi
của hắn. Mạnh Đức huynh, huynh đã từng nghĩ đến chuyện, nếu tất cả
hoạn quan đều bị diệt trừ, thì gia tộc Hà thị có thể được bao lâu
không? Không nói nữa, ta cũng phải mau chóng đi đây.

— Ngài vẫn muốn đi à?
— Ta không phải là rời kinh, mà là về nhà ngủ một giấc thôi!

Ngủ luôn một hai tháng, đợi sóng yên gió lặng mới lại dậy. Viên Thiệu
muốn mạo hiểm rồi, hắn muốn bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sau lưng,
nhưng không đảm bảo được rằng dưới gốc cây còn có người lắp sẵn
tên vào cung đợi bắn. - Tuân Du bước đi mấy bước, bỗng lại quay đầu
nói, - Mạnh Đức huynh không phải lo lắng, trong tay huynh có quân,
thật có thể nói là vững như núi Thái Sơn.

Tuy nghe nói như vậy, nhưng Tào Tháo cảm nhận rõ rằng thành

Lạc Dương lại sắp xảy ra một trận đại loạn.

Lần hội họp này kéo dài đến rất muộn, bọn Viên Thiệu liên tục

tìm muôn phương ngàn kế để kích động Hà Tiến, đến khi mọi người
rời khỏi phủ đại tướng quân thì đã quá giờ hợi. Đám Thôi Quân,
Vương Khuông trước sau vẫn bám đuôi Viên Thiệu, trông mong đến
một tương lai trừ sạch hoạn quan chấn hưng lại triều cương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.