TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 47

— Tự mua vui cho mình thôi. - Mã Mật Đê cười nhăn nhó. - Mới

hồi đầu năm đổi rồi! Hiện nay chớ nói là dâng sớ bàn việc, ngay đến
gặp mặt hoàng thượng cũng khó, cả ngày chỉ sai đám hoạn quan làm
việc. Thực lòng, ta cũng chẳng phải là bề tôi trung thành thẳng thắn gì,
Mã gia ta lại không phải xuất thân cao quý, chỉ là con cháu nhà hầu
môn ngoại thích. Chỉ nghĩ phàm việc gì qua rồi thì thôi... Nhưng trước
mắt có nhiều việc thực sự không thể cho qua được nổi! Cả đời ta thật
thà trung thành chưa từng nói một lời phàn nàn nào, nhưng mắt trông
thấy chuyện trong triều ngoài triều... Ôi chao... Khổng tử nói, sáu
mươi tuổi thì nhĩ thuận, nhưng sao chuyện gì ta cũng nhìn không
quen, nghe không thuận chứ?

— Lão ngài ơi, ngài đã vì xã tắc mà bỏ tâm huyết nửa đời người,

giờ đây ngài phải bảo trọng sức khỏe đấy! - Chu Tuấn nắm lấy tay Mã
công, dường như có ý nhắc nhở ông ấy chớ nói nhiều mà sảy miệng.

— Bảo trọng... Ta bảo trọng làm gì chứ? - Mã Mật Đê rõ là rất bi

quan.

— Để chép sử thư của ngài ấy mà, vả chăng tại hạ cũng xuất thân

là thư lại, có gì ngài cứ sai bảo tại hạ giúp sức cho!

— Chớ có lôi ta ra đùa giỡn, ta đâu dám dùng đến tướng có công

với nước nhà chứ?

— Đâu có gì, vả lại nhàn thì vẫn cứ là nhàn. - Chu Tuấn chẳng hề

để ý chút nào.

— Dù có đến hay không, nhưng có câu này ta cũng xin ghi nhận

thịnh tình của ngài. Ở kinh sư các bằng hữu của ngài không ít, mấy
hôm nay chắc cũng phải đi chơi thăm nhiều. Thực ra có mấy người trẻ
tuổi giúp thêm là đủ rồi. - Mã Mật Đê nói rồi ngẩng lên nhìn, vừa vặn
thấy Tào Tháo đứng ở cửa xem tranh, bèn vội gọi lại nói, - Mạnh Đức,
tiểu tử ngươi lại đây!

Tào Tháo biết Mã công thích khôi hài, vội cười hà hà chạy lại

quỳ xuống thi lễ.

Mã Mật Đê cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.