TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 472

— Chỗ này tuy nguy hiểm nhưng chí ít mọi việc rõ ràng, phúc

họa có thể trông rõ. Nếu về đến huyện Tiều, hai mắt như bưng, chẳng
còn biết thế nào nữa. Thiếp sao có thể yên tâm về chàng được? Phu
quân, thiếp đã ở huyện Tiều trông ngóng chàng bao nhiêu năm như
vậy, khó khăn lắm nay mới được ở cùng nhau một nơi, thiếp không thể
chia ly với chàng được nữa... - Nói rồi Biện thị lao vào lòng phu quân
mình.

— Không đi thì thôi vậy... Hãy bảo Hoàn nhi theo cha về quê.
— Hoàn nhi muội muội cũng sẽ không đi đâu, chàng đã nạp

Hoàn muội làm thiếp. Muội muội trở về gặp A Bỉnh biết nói năng thế
nào? - Khi nói những câu ấy, ánh mắt Biện thị lộ rõ vẻ oán trách.

Tào Tháo vỗ vỗ vai nàng:
— Không bằng lòng đi, thì cũng thôi vậy. Cả nhà chúng ta sinh tử

cùng nhau. - Câu ấy của Tào Tháo dường như được nói lớn hơn, khiến
cho Phi nhi choàng tỉnh dậy, oa oa khóc lên.

— Chàng xem chàng kìa, làm cho con giật mình khóc rồi. - Biện

thị giận trách một câu, rồi lại vỗ vỗ dỗ dành con, - Phi nhi, Phi nhi
mau ngủ ngoan nào, để mẹ hát ru cho con nhé... Chẳng hầu mà cũng
chẳng vương; Rong xe ruổi ngựa Bắc Mang muôn trùng...

Tào Tháo nghe Đinh thị dỗ con đã nhiều, còn Biện thị thì mới

sinh được một đứa con, điệu bộ ru con có vẻ không quen, cười bảo:

— Sao nàng không đưa con cho vú nuôi ru cho có được không?
Biện thị chẹp miệng:
— Người ta không làm nữa! Đã thu dọn đồ đạc chạy rồi!
Tào Tháo dở khóc dở cười, bế lấy con bảo:
— Để ta ru con cho!
— Quân tử bế cháu chứ không bế con!
— Ta đâu phải quân tử, ta là tiểu nhân chuyên đi cướp đào hát.
— Chàng đi đi! - Biện thị mắng Tào Tháo một tiếng, - Thiếp còn

phải ru con đây... Chẳng hầu mà cũng chẳng vương; Rong xe ruổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.