TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 485

thì để ý! Hà gia chúng ta bao nhiêu đời không có người làm quan,
nhưng hiện giờ hai chúng ta vừa cầm quân, vừa làm quan. Hơn nữa
vừa làm liền làm đại quan còn lớn hơn cả tam công cửu khanh ấy chứ!
Bọn khốn chúng ta đều coi khinh tổ tiên rồi!

Tào Tháo muốn bật cười, Ngô Khuông bèn quay sang xua xua

tay, ra hiệu cho Tào Tháo nghiêm túc.

Hà Tiến nói tiếp:
— Con người ta sống một đời đâu có dễ dàng? Không thể tích lấy

chút đức cho tử tôn ư? Phải, học Đậu Vũ thì ta không làm được, trong
bụng chúng ta làm gì có chữ nghĩa. Nhưng khốn kiếp, chúng ta cũng
không thể làm như Lương Ký được. Ngoại điệt của chúng ta đã mười
bảy tuổi, chúng ta còn có thể nhảy múa tung hoành trên triều đường
được mấy ngày nữa đây? Đến khi nó thân nắm chính sự, ai còn nhớ
đến Hà gia chúng ta? Cho nên ta phải nhân lúc này tích lấy chút đức,
tốt hay xấu thì chúng ta cũng đã ở vào vị trí này rồi. Mấy ngày trước ta
muốn tính chuyện hôn sự cho con gái, kết thân với nam tử của ông
trưởng sử Vương Khiêm trong phủ ta. Nhưng người ta không đồng ý!
Vì sao? Ta là đại tướng quân, vậy mà một ông trưởng sử cũng không
bằng lòng kết thân gia. Đó là vì chúng ta là những kẻ thô lậu, chúng ta
chưa từng đọc sách, không có học vấn, không có xuất thân. Hai chúng
ta đời này đã như vậy rồi, nhưng tử tôn của chúng ta không thể như
vậy được! Chúng ta bỏ sức lực vì triều đình, sau này tử tôn của chúng
ta ra ngoài có thể ngẩng cao đầu, sung sướng tự hào mà nói “Ta là con
cháu của Hà Toại Cao”, khiến cho người đời phải coi trọng. Huynh đệ
này, ca ca rất muốn khiến cho người khác phải coi trọng mình, sao đệ
lại không hiểu tấm lòng ta chứ? Sao đệ lại không khôn lên được tí nào
thế?

Nghe được những câu ấy, đang đứng ngoài cửa, Tào Tháo cũng

thấy chua chát trong lòng.

Nhưng Hà Miêu chẳng chịu nghe:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.