TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 486

— Huynh thôi đi nào, sao phải ngọt nhạt nhiều thế? Đệ nói cho

huynh rõ, nếu thực sự giết hoạn quan thì nhà chúng ta cũng chẳng
được tốt đẹp gì đâu, sao huynh không suy nghĩ cho kỹ đi!

— Ngươi nói bừa!
— Huynh nói đệ không khôn lên, nhưng xem ra huynh mới là

không khôn lên! - Hà Miêu cười nhạt nói, - Một khi không còn hoạn
quan nữa, ai sẽ là người hầu hạ muội muội của huynh ở trong cung?
Đến khi đó chúng ta có muốn tìm một người truyền tin cũng không có
nữa! Mẹ con thái hậu cô nhi quả mẫu, khác nào bị người ta giám sát.
Chớ thấy bọn làm quan hiện giờ vẫn gọi huynh là đại tướng quân, đợi
đến khi không còn hoạn quan nữa, bọn chúng sẽ trở mặt quay sang
chống đối chúng ta. Lính của chúng ta do bọn chúng quản, bút của
chúng ta do bọn chúng nắm, đến khi đó bọn chúng trở mặt phản, nói
rằng ngoại thích can thiệp vào chính sự, trái với quốc pháp, thì chúng
ta biết làm sao? Điều quân thì điều không được, ra lệnh thì người
không nghe, thái hậu thì đã bị chúng khống chế. Bọn chúng lại hợp
nhau lại, tìm một kẻ đứng lên làm đầu lĩnh hô hào, bọn chúng sẽ quân
ra quân, thần ra thần cai trị thiên hạ, và khi đó chúng ta sẽ bị chúng
đuổi ra khỏi Lạc Dương.

Mấy câu nói thẳng thừng của Hà Miêu chẳng kém gì danh ngôn

chí lý, Tào Tháo nghe xong mới hiểu rõ, sở dĩ Viên Thiệu lừa xin
được quyền có phù tiết, chính là để sau khi trừ xong hoạn quan sẽ
quay lại đối phó với Hà gia.

— Ta biết rồi! - Hà Tiến giận dỗi nói, - Cùng lắm là về Nam

Dương, ta không làm đại tướng quân nữa thì có làm sao?

— Huynh không muốn sống sung sướng, nhưng đệ muốn sống

sung sướng!

— Ngươi đã kiếm được bao nhiêu tiền như vậy, vẫn còn không

đủ để sống sung sướng sao?

— Khốn kiếp ta không muốn mắc họa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.