TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 97

Lã Cường cũng hiểu đó là chuyện kỵ húy, trước sau chỉ cúi đầu

thật thấp:

— Chuyện đảng cố đã tích tụ nhiều năm, lòng người oán than.

Nếu lâu dài vẫn không ân xá, bọn họ dễ hợp mưu với Trương Giác,
gây biến càng lớn, khi ấy có hối cũng không cứu được. Ngay giờ khắc
này, xin hoàng thượng khai ân, xá tội cho đảng nhân, tha miễn việc
cầm tù, rộng tỏ ân đức với thiên hạ. Nếu như không xá miễn, e rằng
chúng sẽ giúp đỡ kẻ địch, càng tăng thêm khí thế cho Trương Giác. Bệ
hạ! Xin bệ hạ nhất định phải...

— Chớ nói nữa! Trẫm hiểu, - Lưu Hoành gật gật đầu, kẻ địch

khắp bốn phía quanh đều có thể kết đồng minh với nhau, đạo lý ấy
ông ta có thể hiểu rõ. - Từ hôm nay trở đi, toàn bộ những người đảng
cố sẽ được xá miễn tất cả, trong đó những người hiếu liêm, minh kinh
cũng có thể được vời ra làm quan.

— Hoàng thượng thánh minh!
Không biết có bao nhiêu người cùng thốt lên, kêu to đến chói tai!

Từ sau sự biến Đậu Vũ, Vương Phủ, vụ án đảng cố kéo dài suốt mười
bảy năm, đến nay coi như đã được đặt dấu chấm hết. Tào Tháo sướng
đến phát điên, nắm chặt lấy hai tay Viên Cơ đang đứng cạnh mình lúc
nào mà không hay. Nhưng khi Tào Tháo quay sang tìm phụ thân trong
số các quan liệt khanh, lại thấy ông mặt mũi buồn thiu ngồi lặng ở
trong điện. Lại nhìn kỹ hơn, thì mấy người Phàn Lăng, Hứa Tương,
Giả Hộ, Lương Hộc cũng mặt mũi ỉu xìu như bánh đa nhúng nước.
Những người này đều là dựa vào hoạn quan mà nổi lên từ vụ án đảng
cố. Thập thường thị đứng sau lưng hoàng đế Lưu Hoành lại càng
khiến người ta phải chú ý hơn, tuy ánh đèn đuốc chập chờn, không
nhìn rõ mặt họ, nhưng có thể thấy rõ những đôi mắt của bọn Trương
Nhượng trừng trừng nhìn Lã Cường đầy căm tức.

Lưu Hoành cố ý gõ gõ lên ngự án, nói:
— Nhưng còn có một việc, quả nhân suy tính đã lâu rồi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.