TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 166

Chư vị mục thú thấy vậy, chẳng thân cũng giả thân chẳng gần

cũng giả gần tiễn Hứa Du xuống đài, nhìn theo Hứa Du dẫn thân binh
ruổi ngựa chạy đi. Kiều Mạo là người đầu tiên phá tan bầu không khí
yên tĩnh:

— Nếu xa kỵ tướng quân đã có lệnh, chúng ta hãy ai nấy đồn

binh, phòng thủ chắc chắn trước đã. Phía đông Toan Táo còn trống, hạ
quan sẽ lĩnh binh đến phía ấy đóng trại. Hạ quan tới đó trước, có
chuyện gì xin hãy sai người đến doanh của hạ quan bàn bạc. - Nói rồi,
ông ta quay lại gọi quân mã của mình.

Lưu Đại thấy Kiều Mạo đi đã xa, bất giác cười nhạt bảo:
— Phía tây sát gần quân giặc, phía đông cách xa kẻ địch, hắn

thực không ngốc. Chớ để hắn ta giở trò gian giảo, ta cũng đi đây. - Nói
rồi chẳng thèm quay đầu, Lưu Đại chạy đến chỗ đội ngũ của mình rồi
đi luôn.

Viên Di thấy thế chắp tay chào hết lượt, hàn huyên mấy câu rồi

cũng dẫn quân đi.

Bào Tín vốn chẳng để ý đến bọn họ, chỉ tự mình ôm giận:
— Viên Bản Sơ cũng thật ngông cuồng, công đầu kia không thể

để hắn cướp được! - Rồi quay đầu nhìn đệ đệ Bào Trung, - Lão tứ, đệ
thường ngày qua lại thân gần với Vương Khuông. Ta sẽ chia cho đệ
tám ngàn quân, đuổi theo Hứa Du đến Hà Nội, cùng bọn họ giành lấy
Mạnh Tân rồi đánh thẳng vào Lạc Dương. Công ấy cũng phải có phần
của huynh đệ chúng ta.

— Tiểu đệ rõ rồi! - Bào Trung chắp tay lĩnh mệnh, lập tức lo việc

điểm quân.

Trương Mạc thấy Tào Tháo trước sau vẫn chăm chú nhìn lên đàn,

liền kéo lại bảo:

— Người khác đều đóng trại ở phía đông để tránh mũi nhọn quân

giặc, ta nghĩ chúng ta không nên học theo bọn họ, hãy ở lại đây nắm
vững tây lộ bảo vệ thành Toan Táo. Cử nghĩa vì nước, há có thể lùi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.