TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 178

— Không được để Tào Tháo chạy thoát! - Đám giặc phía sau la

toáng lên, tên bắn lại như mưa giội.

Mấy thân binh theo sau Tào Tháo đều bị hàng chục hàng trăm

mũi tên bắn vào người trông chẳng khác nào con nhím! Con ngựa đại
uyển cũng bị trúng liền hai mũi tên vào mông, nhất thời bốn vó giãy
loạn, đau chạy cuồng lên. Lúc này bên mình chẳng có một ai, ngựa lại
sợ chạy, Tào Tháo chỉ còn cách nắm chắc dây cương, nằm phục trên
lưng ngựa, thúc mạnh cho nó chạy về phía đông.

Đến gần bãi cát bên sông Biện Thủy, đột nhiên một tên tiểu hiệu

Tây Lương xông ra từ trong bụi cỏ. Thấy cây thương loang loáng sắc
lạnh đâm tới, Tào Tháo dốc hết sức lực gò cương ngựa định dừng,
nhưng không hiểu tại sao, con đại uyển không theo sự điều khiển cứ
xông lên trước, tốc độ quá nhanh, nên mũi thương đã đâm thẳng vào
cổ ngựa. Uỵch một tiếng, cả người lẫn ngựa ngã lăn xuống đất, toàn
thân tê dại không thể dậy nổi, Tào Tháo chỉ lờ mờ thấy tên tiểu hiệu
kia rút bội đao chực chém. Y nhắm chặt hai mắt:

— Thế là hết!
Bất ngờ, một cây đao dài xẹt ngang mặt đất quét lại, chém bay

đầu tên tiểu hiệu kia đi, cái thây không đầu phun máu ngã xuống, tay
chân còn giãy đành đạch. Thật là lợi hại.

— Mạnh Đức, huynh không sao chứ?! - Người kia chính là Tào

Hồng.

Tào Tháo nén đau bò dậy:
— Con đại uyển của ta...
Tào Hồng nhảy xuống ngựa bảo:
— Cưỡi ngựa của đệ, mau mau lên ngựa, đệ chạy bộ bảo vệ

huynh!

— Không được! Lúc này không ngựa coi như mất mạng, đệ tính

sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.