TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 280

— Ơ!? - Công việc thuận lợi đến mức ngay bản thân Tào Tháo

cũng không dám nghĩ tới.

Ý Tào Tháo là sau khi đến Đông Quận bình định Khăn Vàng, sẽ

quay lại trừ Vương Quăng. Nay được câu này của Viên Thiệu, Tào
Tháo đã danh chính ngôn thuận bớt được bao nhiêu việc.

— Chỉ cần đệ chặn đứng được Công Lộ và Tôn Kiên, đệ sẽ có

công đầu trong việc bình định Hà Bắc của ta! - Viên Thiệu bước mấy
bước trong đại trướng, - Ngày sau ngu huynh đắc chí, nhất định sẽ
không để đệ thiệt thòi.

— Đa tạ tướng quân đã vun vén! - Lúc nào gọi Viên Thiệu là

huynh trưởng, lúc nào gọi Viên Thiệu là tướng quân , Tào Tháo đã
nắm rõ như lòng bàn tay.

Viên Thiệu kéo y ngồi xuống, rót đầy chén cho cả hai:
— Chúng ta cùng cạn!
Tào Tháo hào sảng làm theo như lời.
— Ngu huynh cho đệ xem cái này. - Vừa nói, Viên Thiệu vừa cởi

chiếc túi da ở bên hông, lôi ra một ấn đồng vuông, khắc hình hổ, - Hai
năm nay, ta biểu tấu quan viên đều dựa vào cái này đấy.

Tào Tháo đã thấy rõ ràng, trên mặt ấn có khắc tám chữ triện:

“Chiếu thư nhất phong, Kháng Hương hầu ấn”. Khi Viên Thiệu trốn
khỏi kinh sư, đã được Châu Bí ngầm du thuyết bảo vệ và được Đổng
Trác nhận mệnh làm Bột Hải Thái thú, phong tước Kháng Hương hầu.
Nhân đó, Viên Thiệu khắc chiếc ấn này dùng để huy động quần hùng
thống lĩnh nghĩa quân. Trong hai năm nay, không biết đã có bao nhiêu
Thái thú, huyện lệnh, tướng quân, Đô úy được sách phong là đều nhờ
vào chiếc ấn này. Tào Tháo chợt thấy không lạnh mà run, chức Phấn
Vũ tướng quân của mình hiện giờ, chẳng phải cũng nhờ chiếc ấn này
mà có ư?

— Khi Đổng Trác vào kinh, ta còn nhớ đệ từng nói, những ngày

tháng trị thiên hạ bằng phù tiết ấn tín kết thúc rồi. - Viên Thiệu lại chủ
động rót đầy chén rượu cho hai người, - Nhưng chiếc ấn này của ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.