TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 289

cứ, khắp nơi đều đang chiến loạn, quân mã của ta hiện đang tới dẹp
giặc ở Thanh Châu, xin đa tạ chư vị đã đem lương thực đến cho. Bây
giờ xin nhờ Từ công tào dẫn mọi người mau chóng quay về, giữ chặt
thành trì, không được để bọn giặc được đà lấn tới. Hiện ta đã là Đông
Quận Thái thú, sau này sẽ còn nhiều cơ hội về Đốn Khâu, mọi người
ai nấy hãy bảo trọng, đợi đến khi đánh trận xong, ta sẽ hạ lệnh miễn
thuế dịch cho bản huyện. Nay chính lệnh ở Tây kinh không tới được,
chuyện miễn thuế ta nói là được!

Oa... Câu ấy vừa dứt, dân chúng òa lên, càng thêm vui mừng

hoan hỉ. Từ Đà khuyên giải rất lâu, đám đông cuối cùng mới lẻ tẻ giải
tán, có người còn lưu luyến không rời, túm bằng được áo Tào Tháo
nói mấy câu mới chịu về. Dẫu sao cũng là thời chiến loạn, Tào Tháo
sợ quân xích hầu của Khăn Vàng xâm nhập, vội lệnh cho huynh đệ Hạ
Hầu canh phòng cẩn mật, còn mình thì tìm cách qua quýt với dân
chúng rồi bảo họ nhanh chóng quay về. Dù vậy, cũng phải mất nửa
canh giờ mới tạm yên.

Đến khi mọi người hầu như đã đi hết, Tào Tháo mới phát hiện

còn mấy chục hương dũng lặng lẽ sắp hàng đứng yên một bên:

— Các ngươi không về thành canh giữ ư?
— Không về đâu ạ! - Tên cầm đầu lắc lắc đầu bước lại gần, -

Trốn trong thành mà giữ sao đáng mặt anh hùng hảo hán? Tiểu nhân
dẫn theo đám huynh đệ này xin được theo tướng quân, sau này sẽ cùng
ngài đánh trận ạ.

Tào Tháo suýt chút nữa bật cười thành tiếng: “Tên này mới hơn

hai mươi tuổi, ăn mặc lối hương dũng, mạnh khỏe nhanh nhẹn, nhưng
mình cao chưa đầy năm thước, còn thấp hơn cả mình. Khuôn mặt đen
nhỏ béo tròn, mắt nhỏ mũi nhỏ, miệng rộng râu ngắn, ngũ quan đều
dồn về một chỗ, chân đi còn hơi vòng kiềng. Người như thế cũng có
thể đánh nhau sao?”

Tên ấy dường bị người ta nói móc quen rồi, cất giọng nói lớn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.