TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 295

— Hay lắm! - Tào Tháo gật đầu, - Ta sẽ cho ngươi ngựa, cho

ngươi thương, để đi làm phó tướng cho Tào Tử Liêm.

Nào hay Nhạc Tiến vẫn cứng cổ, nói sang sảng:
— Tại hạ không muốn làm phó tướng người khác, tại hạ đến đây

để lập công danh! Nếu ngài cho tại hạ về Vệ Quốc một chuyến, tại hạ
sẽ lập tức dẫn đến cho ngài hơn ngàn người, tại hạ muốn tự mình cầm
quân.

Lâu Dị, Vương Tất sợ giật bắn mình, gã kia cũng thật ngông

cuồng, chỉ là tên lính bình thường, mới đánh thắng một trận đã đòi tự
cầm quân. Nhưng Tào Tháo lại chẳng so đo, chỉ bảo:

— Ngươi có biết, trong quân không được nói chơi chứ?
— Tại hạ không nói khoác đâu.
— Được. Nếu ngươi có thể dẫn tới đây một ngàn quân, ta sẽ nhận

mệnh cho ngươi làm biệt bộ tư mã, tự nắm giữ đội quân ấy.

— Đa tạ đại nhân.
— Khoan đã. - Tào Tháo giơ tay ngăn lại, - Nếu ngươi không dẫn

được số quân ấy đến đây...

— Tại hạ xin chịu chém! - Nhạc Tiến mạnh mẽ đứng vụt dậy.
— Ha ha ha... Được lắm! - Tào Tháo ngửa mặt cười lớn, lập tức

cởi chiến bào của mình khoác lên cho Nhạc Tiến, - Sau này đánh trận
không được đi chân không. Chân là gốc rễ của con người, phải chú ý
bảo vệ. Giờ ta mệnh cho ngươi làm biệt bộ tư mã, ngươi cứ an tâm về
dẫn đội ngũ của mình đến đây.

Nhạc Tiến giật mình:
— Việc này...
— Dùng người chớ nghi, nghi thì chớ dùng. Tráng sĩ không cần

chối từ. - Tào Tháo mỉm cười nói.

Nhạc Tiến đứng ngây hồi lâu, rồi bỗng quỳ sụp xuống đất:
— Tại hạ dù gan óc lầy đất cũng sẽ báo đáp ơn tri ngộ của tướng

quân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.