TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 307

này trong điện vô cùng náo nhiệt, các vị lão thần là Thái úy Mã Mật
Đê, Tư không Thuần Vu Gia, Tả Trung lang tướng Sái Ung đều đến
trước mặt vua chúc mừng. Vương Doãn vội quỳ xuống:

— Chúng thần vì giết tên nghịch thần, đã giả ngôn chúa thượng

bị bệnh, làm mất nghĩa bề tôi, thực là tội lớn!

Trẻ nhỏ trải qua nhiều hoạn nạn sẽ trưởng thành sớm, lúc này

Lưu Hiệp vẫn ngồi ngay ngắn chỉnh tề giữ vẻ tôn nghiêm của thiên tử.
Điều đó thật không giống đứa trẻ mới mười hai tuổi. Lưu Hiệp chậm
rãi giơ tay, nói câu vỗ về với giọng còn rất non nớt:

— Vương công có công, không có lỗi, bất tất phải đa lễ. Trẫm

mệnh cho ngươi nắm toàn bộ sự vụ của Thượng thư, xử lý thế cục
trước mắt. Công lao của các vị đại thần khác sau này sẽ lại bàn.

— Đa tạ bệ hạ.
Tư lệ hiệu úy Hoàng Uyển lại tâu:
— Thần xin tróc nã bọn đồng đảng của Đổng tặc để trị tội.
— Nay tên đầu sỏ đã trừ được, những người còn lại chước tình

mà xét. Trẫm tuổi còn nhỏ, vẫn phải nhờ chư vị ái khanh cùng lo triều
chính, ổn định đại cục... - Nói đến đó, Lưu Hiệp gãi gãi đầu, lộ rõ vẻ
trẻ con, - Cứ vậy đi. Bãi triều. - Nói xong liền đứng lên rời khỏi chỗ
ngồi, để hoàng môn thị lang cúi đầu đỡ về hậu cung, lúc đi đến cửa
hậu điện hoàng thượng liền tay vung vẩy nhảy chân sáo chạy đi.

Mấy vị lão thần cung tiễn hoàng thượng về cung, đợi ngài đi rồi,

mới đỡ nhau đứng lên, vẻ tươi cười mừng rỡ vẫn còn mãi trên khuôn
mặt. Trong mắt họ, hoàng đế tuy nhỏ, nhưng thông minh hơn người,
chỉ cần Đổng Trác chết, có thể khôi phục lại sơn hà ngày trước. Chiếu
thư của hoàng đế đã danh chính ngôn thuận truyền đạt đến Quan
Đông, thiên hạ yên ổn lại rồi.

Bỗng Tả Trung lang tướng Sái Ung than một câu:
— Đổng Trác vốn có thể làm tướng giỏi, lưu lạc đến bước như

ngày hôm nay, thực là đáng tiếc...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.