TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 352

— Nhị lang, ta đã gọi sao huynh không quay lại? Sao huynh

không nhớ đến lời dặn dò của lão nhân gia chứ! Huynh nói đi! Huynh
ra đây đi! - Kêu mấy câu Tào Tháo mới nhớ ra bên trong chỉ là một
khúc gỗ.

Những người có mặt trông thấy cùng sợ hãi, ai nấy đều cho là

Tào Tháo phát điên rồi. Hạ Hầu Đôn và Hí Chí Tài vội người bên trái
kẻ bên phải lôi Tào Tháo ra:

— Mạnh Đức, ngài sao thế?
— Ta không sao... - Tào Tháo vẻ mặt thất thần, - Ta với Bào Tín

tương giao đã mười sáu năm, xưa nay bất kỳ việc gì hai ta cũng đều
chung chí hướng. Khi ở Lạc Dương, khi ở Biện Thủy, thậm chí khi ta
ở dưới trướng Viên Thiệu. Câu nói “mưu tính phía nam Hoàng Hà”
của Bào Tín đã thức tỉnh ta. Giờ đây huynh ấy lại ra đi như vậy, thế có
khác nào chặt đứt một cánh tay của ta... Thế chẳng phải khiến ta đau
đớn mà chết ư... Bào Tín... Huynh đệ tốt của ta... - Không biết từ khi
nào nước mắt Tào Tháo đã tuôn trào, rơi đầy trên cỗ quan tài mỏng
mảnh.

— Cấp báo! - Một tên tiểu binh chạy vào bẩm, - Giặc Khăn Vàng

có chiến thư tới!

Lúc này Trần Cung không muốn lại thêm gánh nặng trong lòng

Tào Tháo, vội giành lấy chiến thư.

— Đưa chiến thư đây cho ta! - Nỗi bi thương của Tào Tháo đã

hóa thành cơn giận dữ.

— Tướng quân, cái này...
— Đưa cho ta! - Tào Tháo lại hét lên một tiếng.
Trần Cung do dự hồi lâu, cuối cùng cũng đưa cho. Tào Tháo gạt

nước mắt, lòa nhòa nhìn bức chiến thư chữ viết xiên xẹo, xem lũ Khăn
Vàng kia đem những lời ác độc gì để nhục mạ mình. Nhưng đáng ghét
hơn là đó căn bản không phải hịch văn, mà là thư quân Khăn Vàng
chiêu hàng Tào Tháo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.