TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 387

Trận đại chiến này Tào quân mới đánh chưa đầy canh giờ, nhưng

xác giặc đã ngổn ngang, mắt nhìn chẳng thấy hết. Nhưng thực ra hầu
hết không phải do bọn họ giết mà là quân địch tự giẫm đạp lên nhau,
ngộ sát mà chết. Biện Bỉnh nắm việc quân trang thiết bị, thấy quân
giới giáp trụ quăng khắp nơi, thấy lần này đúng là thu hoạch lớn, vội
hạ lệnh thu nhặt. Tào Tháo xua tay bảo:

— Đồ chẳng chạy đi đâu được, lúc này không thể để đám giặc

chạy trốn kia tụ tập lại với nhau được, mau chóng bao vây thành
Phong Khâu!

Đại quân chạy đến Phong Khâu như nước triều dâng. Viên Thuật

sợ đến vỡ mật, đại bại một trận mà số chạy trốn đã quá nửa, huyện
thành nhỏ xíu này há có thể cố thủ được? Không đợi quân Tào kịp vây
thành, Viên Thuật đã mở cửa phía nam dẫn quân chạy luôn, tất cả
lương thảo doanh trướng đều bỏ lại, cuống cuồng trốn khỏi thành
Phong Khâu.

Tào Tháo vung kiếm:
— Quân lệnh bất biến, tiếp tục đuổi theo!
Đánh trận cốt ở sĩ khí, chỉ cần mất sĩ khí, sẽ không thể đánh nổi

nữa. Kẻ trốn chạy, càng chạy càng mất khí thế, kẻ truy đuổi, càng đuổi
càng hừng hực. Tào quân nườm nượp đuổi theo đám bại quân không
tha. Viên Thuật hốt hoảng chạy vào huyện Tương Ấp, không kịp đợi
quân mã vào hết đã đóng cửa thành, rồi tức tốc lập phòng tuyến sẵn
sàng trên phố để đợi đánh. Viên Thuật bị truy kích đến ù đầu chóng
mặt, lên thành trông ra - Tào Tháo đã lại sắp vây thành! Chỉ còn cách
lần nữa bỏ thành mà chạy, lần này rất nhiều tàn binh đã ở lại đầu hàng.

Từ xa Tào Tháo trông thấy Viên binh chạy, ngẩng đầu lên thấy

mặt trời đã ngả về tây, liệu rằng Viên Thuật không thuộc địa hình,
không thể trốn trong đêm được, vội hạ lệnh:

— Đuổi tiếp cho ta!
Việc đến nước này, chẳng thể gọi là đánh trận được nữa mà bảo

là chơi đùa chắc đúng hơn. Mấy vạn người hắng giọng, vừa kêu vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.