TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 463

Điển Vi uống nước, lấy tay áo vải lau miệng nói:
— Đa tạ tướng quân đã vun đắp cho!
Tào Tháo cười dặn bảo:
— Tìm người may cho Điển Đô úy bộ y phục vừa người, sau này

phải giữ thể diện một chút. - Nói xong Tào Tháo cầm vò nước về đại
trướng nghỉ ngơi.

Từ trận Bộc Dương đến nay, Lã Bố lập mưu suýt bắt được Tào

Tháo, nhưng Tào Tháo lại nhân cơ hội đánh vào đại doanh của Lã Bố
ngoài thành, cuối cùng lại là một trận đại chiến không phân cao thấp,
hai bên đều ngang sức cân tài. Tào quân bị tổn thương nghiêm trọng,
Lã Bố cũng đã kiệt sức lần nữa lập doanh ở ngoài thành. Đôi bên lại
quay trở về tình thế giằng co ở thành Bộc Dương.

Bên bờ tan vỡ

Tào Tháo và Lã Bố đánh nhau ở Bộc Dương. Tào quân chẳng

phá được thành Bộc Dương, còn Lã Bố cũng không thoát được cục
diện bị vây khốn. Hai bên thế lực tương đương, bất phân thắng bại,
giữ nhau đã hơn trăm ngày, tận đến khi đột nhiên xảy ra một việc mà
không ai ngờ được.

Mùa thu năm Hưng Bình nguyên niên (năm 194), Duyện Châu

xảy ra nạn châu chấu trên quy mô lớn. Đàn châu chấu ấy như đám
mây đen bay kín trời rợp đất, những nơi châu chấu bay qua, ruộng đất
đều bị hủy hoại, cây cỏ lương thực bị chúng ăn sạch. Thế là, lương
thực của hai quân Tào, Lã đều đồng thời cáo cấp. Số lương thực mà
Tào Tháo cướp được ở Từ Châu mang về cũng đã gần hết, trong khi
kế hoạch thu số lương thực sắp có ở tại chỗ lại bị châu chấu ăn hết,
nên để cứu vãn tình thế Tào Tháo không thể không hạ lệnh lui quân,
dời đến Quyên Thành nơi Tuân Úc vẫn giữ lâu nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.