TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 471

Thái độ ấy thực rất cương quyết, Tào Tháo trong lòng mừng rỡ,

lại thấy Từ Đà cùng mấy vị tiểu lại tòng sự vẫn do dự không dám
quyết, cứ như còn có vấn đề gì rất lớn vậy!

Đúng lúc ấy, một tràng cười rộ lên từ xa dần gần lại, thật chẳng

ăn nhập gì với bầu không khí đang căng thẳng trên sảnh đường, Trình
Lập từ huyện Đông A đã đến. Ông ta tới cũng chẳng báo trước, cứ
thủng thẳng lên sảnh đường, quay về phía Tào Tháo vái một vái:

— Tại hạ nghe tin sứ quân trở về, xin được đến bái yết!
Tào Tháo giơ tay:
— Trọng Đức, thật vất vả ông lo giữ Đông A, Phạm Huyện...

Vừa nãy ông cười gì vậy?

Trình Lập thích thú nói:
— Tại hạ nằm mơ, thấy mình đứng trên núi Thái Sơn giơ tay

nâng mặt trời hồng mọc từ phía đông lên! Như thế tất là ông trời mệnh
cho tại hạ phụ tá một vị cao sĩ an định loạn lạc cho thiên hạ.

Mọi người nghiêng đầu ghé tai, cũng chẳng biết chuyện ông ta

nói là thật hay giả. Tuân Úc chỉ cười bảo:

— Đứng trên núi Thái Sơn, tay nâng mặt trời hồng. Đứng là chữ

“Lập”, mặt trời là chữ “Nhật”, trên chữ “Lập” có chữ “Nhật” tức là
chữ “Dục”. Dục có nghĩa là sáng sủa. Điềm lành, điềm lành!

Trình Lập càng thêm cao hứng:
— Văn Nhược huynh tài học hơn người. Nếu đã là điềm lành, tên

của Trình Lập ta cũng phải đổi mới được. Từ nay về sau, đổi thành
Trình Dục, rồi dốc sức phụ tá sứ quân làm nên nghiệp lớn! - Trình Lập
vốn tính nóng vội, loáng cái đổi ngay tên mình.

Tuân Úc liền thừa cơ nói chen vào:
— Tiếc là huynh đến muộn rồi, sứ quân đang định đưa gia quyến

đến Hà Bắc làm con tin đó! Ý huynh thế nào?

— Sao? - Trình Dục đưa mắt, quay về phía Tào Tháo vái một vái.

- Sứ quân, tại hạ nhớ đến một câu chuyện của cố nhân, chẳng biết ngài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.