TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 472

có muốn nghe không?

— Nói đi! - Tào Tháo biết ông ta nhất định sẽ kiếm cớ thoái thác.
Trình Dục sang sảng nói:
— Thuở xưa có người tên Điền Hoành, là nhà thế tộc ở Tề Quốc,

huynh đệ ba người đều làm vương, chiếm cứ nước Tề ngàn dặm đất,
tụ tập quân đội trăm vạn người, cùng quay mặt về phía nam mà xưng
cô như các chư hầu. Đến khi Hán Cao tổ giành được thiên hạ, Hoành
bị bức làm giặc hàng. Vào lúc ấy, Hoành há lại cam tâm ư!

Tào Tháo cười nói:
— Tất nhiên, dâng xã tắc cho người, thực là chuyện đại nhục của

trượng phu. Điền Hoành tự vẫn cũng có thể hiểu được.

Trình Dục lại vái một vái:
— Dục là kẻ ngu si, không biết việc lớn, nhưng cho rằng chí của

tướng quân chẳng như Điền Hoành vậy. Điền Hoành chỉ là tráng sĩ
nước Tề, còn lấy làm hổ thẹn khi phải làm bề tôi của Cao tổ. Nay nghe
tướng quân lại muốn đem gia quyến đến Nghiệp Thành, rồi quay mặt
về phía bắc mà thờ Viên Thiệu. Với sự thông minh thần võ của tướng
quân, mà chịu tủi hổ khi phải ở dưới Viên Thiệu, Dục trộm thấy nhục
thay tướng quân vậy!

— Ha ha ha... - Tào Tháo cười ha hả, nhắc nhở. - Đó là nhân tâm

ly tán, nên phải dùng phép quyền biến vậy.

Trình Dục là người thông minh liền hiểu ngay, ông ta lại đứng

dậy diễn thuyết. Nhưng tuy là nói cho Tào Tháo nghe, song lại đi đi lại
lại quay nhìn những người có mặt trong sảnh đường:

— Nay Viên Thiệu chiếm cứ đất Yên, đất Triệu, có bụng kiêm

tính thiên hạ, mà trí lại không đủ lớn. Tướng quân tự xét xem mình có
thể ở dưới ông ta không? Tướng quân có uy long hổ, há lại làm việc
của Hàn, Bành ư?

[136]

Nay Duyện Châu tuy hoang tàn nhưng vẫn còn

ba thành. Những quân sĩ có thể chiến đấu chẳng dưới vạn người. Với
thần võ của tướng quân, cùng bọn Văn Nhược và Dục này đem ra thu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.