TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 474

nhớ lại chuyện của mình năm xưa, giận dữ chúa công mình mà nghiến
răng ken két, rồi lập tức quyết định bỏ Viên Thiệu về với Tào Tháo.

Viên sứ giả vô cùng kinh ngạc:
— Chu Văn Bác... Ông... ông...
Chu Linh ngẩng khuôn mặt ngang tàng dữ tợn nói:
— Linh này nhìn người đã nhiều, chưa thấy ai được như Tào

công, đó chính là chân minh chủ vậy. Nay đã gặp được, còn muốn gì
nữa?

— Được! Ngươi không đi thì thôi! Ta dẫn quân của ngươi đi.
— Ngươi dám! - Chu Linh trợn mắt. - Quân trong doanh của ta,

ngươi dám động vào một tên, ta sẽ giết ngay! - Viên sứ giả sợ bị giết,
chỉ còn cách chắp tay nói, - Ngươi, ngươi... hãy tự lo liệu vậy. - Nói
rồi liền dẫn hai viên tướng kia đi ra.

Tào Tháo thầm mừng rỡ, vốn nghĩ ba doanh của Hà Bắc tất sẽ đi

hết, không ngờ lại có người bằng lòng ở lại, lập tức đứng dậy cảm tạ.
Bỗng nhiên ngoài cửa lại có hai người cười nói dắt nhau đi vào - Lý
Càn đã tìm được Vạn Tiềm quay về.

— Vạn công, ngài thế này là...
Vạn Tiềm cười nói:
— Tại hạ quay về theo ngài đây!
Tào Tháo chợt thấy ngượng ngùng:
— Ngày trước ta giết ba người bọn Biên Nhượng, Vạn công

ngài...

Vạn Tiềm xua tay:
— Chuyện đã qua không nhắc lại nữa. Tuy sứ quân đã giết mấy

sĩ nhân, nhưng vẫn không làm hại bách tính vô tội ở Duyện Châu ta,
ngược lại còn tuyển chọn đề bạt những quan lại yêu dân. Trong khi đó
Lã Bố kia dẫn theo đám người Tịnh Châu, hoành hành bạo ngược,
phóng túng vô độ, so với sứ quân có khác gì lấy bùn đọ tuyết? Tại hạ
nguyện ý trở lại phụ tá sứ quân bình định nội loạn. Tại hạ tuy không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.