TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN (TẬP 4) - Trang 172

chúng ta...

- Quách Gia to gan! - Tào Tháo không đợi Quách Gia kịp cười, trừng mắt
giận, - Dám xem mật thư của bản tướng quân, ngươi đáng tội gì?

Quách Gia hai gối mềm nhũn quỵ xuống: - Tại hạ lỗ mãng, mong đại tướng
quân khoan...

- Ta không phải đại tướng quân nữa! - Tào Tháo gằn giọng.

Quách Gia vội đổi giọng: - Mong Tào công khoan thứ.

- Ha ha ha! - Tào Tháo không nhịn được ôm bụng cười ngất, - Xem tiểu tử
nhà ngươi khệnh khạng chỉ trời vạch đất với ta, đến bước đường sống chết
cũng đến mức này sao? Dọa ngươi chút thôi, cũng nguôi nguôi bớt
giận trong ta. - Nói đoạn đỡ Quách Gia còn đang hồn bay phách lạc đứng
dậy.

- Ôi da, Tướng quân làm tại hạ mướt mồ hôi! - Quách Gia lại liến thoắng.

Tuân Úc cũng thở phào rồi vẻ oán trách: - Đùa cũng thật nguy hiểm.

- Ta đùa một chút, các ngươi chớ trách. - Tào Tháo cũng vòng tay, - Nhưng
không biết Viên Thiệu cùng ba vị lão thần kia có oán cừu gì, mà phải đặt họ
vào nơi tử địa như thế?

Tuân Úc mới giải thích: - Viên, Dương hai nhà đều bốn đời tam công, lại
thêm con cháu Dương Bưu có thân gia với Viên Thuật nên Viên Thiệu hận
lắm. Đại trưởng thu Lương Thiệu và Thái phó Viên Ngỗi bất hòa nhau do
có hiềm từ trước. Còn Khổng Dung, Viên Thiệu cho con trai là Viên Đàm
ra làm Thứ sử Thanh Châu, Khổng Dung tọa trấn Bắc Hải không chịu quy
phụ. Hai nhà thương đao qua lại, Viên Đàm mấy lần chiến thắng bắt được
Khổng Dung, nhưng sau có chiếu thư bổ nhiệm của triều đình mà
mạng của Khổng Dung được cứu, cha con họ Viên từ đó tự nhiên mang
lòng oán hận. - Quách Gia lại bổ sung thêm: - Viên Thiệu muốn để ba con
là Viên Đàm, Viên Hy, Viên Thượng và cháu Cao Cán mỗi người thống
lĩnh một châu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.