TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN (TẬP 4) - Trang 193

nương náu tạm, thì như thế là đã nghĩ lầm rồi! Đôi kích này hôm nay,
nhất định để người trong quân tại hạ nhấc lên.

Trương Tiên trong nháy mắt đã quay lại, dẫn theo một người cao lớn, người
vận y phục đội trưởng, mình hổ lương gấu, mũi cao mắt xếch, tóc hung râu
vểnh, nhìn biết ngay là người Hồ. Y vào trướng không vái chào Tào Tháo,
chỉ khom người hỏi Trương Tú: - Tướng quân có gì phân phó?

- Xa Nhi, nhấc đôi kích này để Tào công và liệt vị tướng quân đây xem. -
Trương Tú phẩy tay áo, nhìn không thèm nhìn, chỉ tiếp tục uống rượu.

Đôi đại kích tám chục cân, cắm xuống đất phải nhấc lên thì không phải chỉ
là tám chục cân sức lực nữa, nếu một tay nhổ một cây sẽ rất mất sức, nếu
giỡn chơi càng không phải chuyện đơn giản. Tên Hổ Xa Nhi sức mạnh quả
không tầm thường, hai tay nắm chặt đôi kích, nhấc khẽ đã nâng đôi kích
lên, kích trong tay nhấc lên ba cái, múa ba vòng qua về vị trí cũ lại nhấc lên
mấy cái rồi đặt xuống. Cố nhiên sức không mạnh mẽ và nhanh nhẹn như
Điển Vi, nhưng vì bình thường hắn không dùng kích thôi, nếu dùng cũng
không biết thế nào.

Có mặt ở đây thảy đều là kẻ có nghề, ai cũng nhìn ra được bản lĩnh thực sự
của hắn cũng khá tốt. Tào Tháo cũng cảm thấy vui vẻ, bước qua nắm tay
hắn mà rằng: - Tráng sĩ, ngươi là người ở đâu?

Hồ Xa Nhi cười thật thà: - Từ bộ Yêm Nãi Đồ Cách đến.

- Hóa ra là huynh đệ người Hồ, không biết hiện đang sung vào chức gì? -
Tào Tháo lại mắc bệnh cũ.

Hồ Xa Nhi gãi gãi đầu: - Cũng chỉ là đội trưởng mà thôi.

- Đáng tiếc đáng tiếc... Nên được trọng dụng, trọng dụng mới phải! - Tào
Tháo nói rồi móc nén vàng từ giắt lưng ra nhét vào tay Hồ Xa Nhi, - Ngươi
cầm lấy đi.

Hồ Xa Nhi thẩy vậy mừng rỡ, nhưng muốn cũng không dám, quay sang
nhìn Trương Tú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.