TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN (TẬP 4) - Trang 38

Vương Tất lại chẳng nghĩ nhiều đến vậy: - Ngài nói cũng phải, hay là giấu
đao... Mực khô hết rồi chứ? - Tất sợ có người đi vào, muốn cuộn bức thư
ngay lại. Không ngờ Đổng Chiêu bất ngờ ngăn lại, cầm lấy bức thư mực
vừa khô quăng xuống đất, lại lấy chân giậm lên một hổi.

Vương Tất ngây ra: - Khó khàn lắm mới viết ra được, ngài làm gì thế?

Đổng Chiêu cúi nhặt thư lên, thổi bụi đất bám trên bức thư thẻ tre, thấy đã
có vết ngấn mới đẹp ý mà cuộn lại, đoạn quay người chọn trên án một
chiếc túi gấm cũ nát nhất bỏ bức thư vào trong rồi giao cho Vương Tất: -
Lần này tới An Ấp, liệu có ai chú ý đến ngươi không? Nghĩ cho thật kỹ!

- Không... tuyệt nhiên không có!

- Tốt lắm. - Đổng Chiêu dò xét Tất một lượt, rồi chậm rãi nói: - Việc dâng
biểu cứ giao cho ta, ngươi không cần lao tâm khổ tứ nữa... Giờ ta muốn ông
lăn dưới đất mấy vòng.

- Cái gì? ! - Vương Tất tưởng Chiêu nói chơi, nhưng xem vẻ mặt nghiêm
túc lại khống giống đùa cợt chút nào.

- Thư đưa cho Dương Phụng là ta cố ý làm nó cũ đi như vậy, ông cũng phải
giả bộ nhếch nhác một chút. - Đổng Chiêu vuốt vuốt bộ râu: - Làm vậy,
một là để Dương Phụng thấy ông dọc đường lao khổ, càng thể hiện được
thành ý của Tào sứ quân. Hai là ngươi cũng phải thêu dệt nên một vài câu
chuyện không đâu, chưa biết chừng, Đổng Thừa rồi cả Hàn Tiêm cũng
ngăn cản hành trình của ngươi, rắp tâm muốn phá hỏng liên minh giữa
Dương Phụng và sứ quân nhà ngươi, giữa bọn chúng hãy tạo ra chút mâu
thuẫn.

- Nói lời dối trá như vậy, một khi Dương Phụng hỏi Hàn Tiêm thì chẳng
phải chúng ta bị vạch trần sao?

- Ngươi yên tâm! - Đổng Chiêu cười nhạt một tiếng: - Lời do ngươi nói,
ông ta dám hỏi sao? Dù có dám hỏi, Hàn Tiêm liệu có dám nói thực
không? Mà dù Hàn Tiêm có nói thực, liệu Dương Phụng có dám tin không?
Đều để phòng lẫn nhau cả thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.