TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 120

chuẩn bị riêng một xe to. Đám tại hạ vội vã phi tới trước, ngày mai
các huynh đệ sẽ đánh xe tới tiến tặng ngài sau.

Tào Tháo rất hài lòng: — Đa tạ Tôn anh hùng, từ khi có

chiến loạn, cống phẩm tuyệt nhiên không có, chỗ cá muối này vừa
hay lão phu mang về Hứa đô dâng lên Thiên tử cùng hưởng.

Tôn Quan khoanh tay cười nói: — Đó là cho ngài, không

phải cho hoàng thượng. Nếu ngài đồng ý cho tôi cùng đám huynh
đệ tiếp tục ở lại quê hương, sau này dù là cả hoàng thất, chúng tôi
cũng có đủ cá muối cống tặng.

Doãn Lễ vui vẻ hùa theo: — Minh công nghe thấy chưa, tiểu

tử này miệng thối mà tâm không thối, ngài đừng so đo gì với hắn.

Tôn Quan bĩu mối: Mẹ kiếp, đừng có nói vớ vẩn! Ta lòng dạ

thơm tho, miệng cũng đâu có thối!

Cả đám người nghe bọn họ cãi vã mà không nhịn nổi cũng

cười ồ lên, Trương Liêu lên tiếng: — Cũng không còn sớm nữa, tại
hạ thấy chúng ta vẫn nên về doanh trại nói chuyện thì hơn.

— Khoan đã! — Tào Tháo ngăn năm người lại - Không thể

tùy tiện để các vị cứ thế vào trại được. Trọng Khang thay ta truyền
lệnh, bảo chư tướng toàn doanh trại xếp thành hai hàng, đội kèn
trống chuẩn bị sẵn sàng, thổi ba nhịp gõ ba hổi, long trọng đón tiếp
các vị anh hùng bước vào.

Quân lệnh truyền ra, trong doanh trại lập tức náo nhiệt hẳn

lên, tướng lĩnh các bộ, thậm chí là quân tế tửu, duyên thuộc cũng
ăn mặc chỉnh tề lũ lượt kéo tới, đội kèn trống kẻ thổi người gồ rộn
ràng hẳn lên, cứ như là đón tiếp khách quý. Mọi người chia nhau
dàn thành hai hàng trái phải nghển cổ ngó trông, song chỉ thấy Tào
Tháo và Trương Liêu nắm tay nhau ung dung sải bước đi vào; lại
nhìn ra phía sau, thấy một tên râu rậm, một tên to béo, một tên mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.