TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 127

khóc... Hơn nữa đây là ân đức của triều đình, Quận tướng không
thể cứ rối rít cảm ơn tiểu ân tiểu huệ của lão phu như vậy được.

— Tại hạ không khóc, không khóc! - Tôn Quan vừa nói vừa

lau nước mắt đã chảy ướt nhoèn khắp mặt.

Tào Tháo hiểu mấy người này thô lỗ thẳng tính, bèn nhẫn

nại căn dặn: - Sau này, liệt vị và lão phu cùng xưng thần trước triều
đình, lúc nào cũng phải nghĩ cho triều dinh, nghĩ cho thiên hạ, bồ
trí binh mã có thể không tính đến, song cần tuân thủ lễ pháp chế độ
của triều đình. Không hiểu thì phải học, thỉnh giáo các hiền sĩ
thanh cao ở địa phương, dừng có động chút là nói lời thô tục, còn
những biệt hiệu kia củng không nên dùng nữa! Đừng có bước vào
nha môn dinh quận, một tiếng Tôn Anh Tử một tiếng Doãn Lư
Nhi, còn ra thế thổng gì chứ?

Mấy người cười lớn, thi nhau chắp tay nói: - Kính cẩn nghe

lời giáo huấn của minh công!

Thấy đám người này đã vui vẻ phục tùng, Táo Tháo rất vui,

chậm rãi tiến lại phía trước Tang Bá nói: - Tuyên Cao này, địa bàn
của Xương Bá ở đâu?

Tang Bá bỗng chốc căng thẳng, thu lại nụ cười nói: — Địa

bàn của hắn không ổn định, song đa phần ở hoạt động ở vùng
Xương Lự, Đông Hải. — Nói xong trong lòng bất an, sợ là Tào
Tháo sẽ cử mình đi tiêu diệt Xương Bá, nếu nhận được lệnh này,
đứng giữa trung và nghĩa, không biết phải làm sao.

Nào ngờ Tào Tháo lại nói: — Phiền ngươi chuyển lời của ta

tới hắn, bảo hắn đừng có lại quay trở về gây hại cho dân lành nữa,
dứt khoát dừng chân ở Xương Lự. Ta cũng sẽ nâng huyện thành
quận, bổ nhiệm hắn làm Thái thú Xương Lự, cùng cấp quan với
các ngươi. Đã là huynh đệ, có phúc cùng hưởng! - Tang Bá kinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.