TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 128

ngạc, vội khom lưng định quỳ, Tào Tháo vội ngăn lại: — Hôm nay
quỳ nhiều quá rồi, lão phu không chịu được nữa.

Tang Bá hài lòng tới mức không thể hài lòng hơn: — Tào

công tấm lòng bao la như biển lớn! Mạt tướng thay mặt Xương Bá
cảm tạ hậu ân của ngài.

Tào Tháo lại than thở mà rằng: - Lê dân toàn thiên hạ đông

đúc như vậy, mỗi Xương Lự nào có thấm tháp gì? Chỉ là sau này
phải tuân theo hiệu lệnh của triều đình, nhất thiết không được
ngang nhiên hống hách, hãm hại bách tính nữa.

- Vâng! - Tang Bá không quỳ nữa, chỉ vái mà rằng: - Lời của

Tào công, tại hại nhất định sẽ truyền đạt tới hắn không thiếu nửa
chữ.

Tào Tháo trở về bàn chủ soái, giơ tay ra hiệu mọi người về

chỗ ngồi của mình, thấy bốn người mặt mày rạng rỡ, hành động
cung kính cảm thấy như quẳng được tảng đá đè nặng trong lòng.
Cuộc trao đổi này vẫn là có toan tính, khắp vùng duyên hải Thanh,
Từ một nửa là thổ phỉ, một nửa là cường bá chiếm cứ, hơn nữa nơi
đây núi đồi nhấp nhô, nếu thực sự muốn càn quét ắt sẽ hao binh tổn
tướng, đang trong thế đối đầu với kẻ địch Hà Bắc, Tào Tháo không
thể phân tâm xử lý. Ngược lại nêu khiến họ quy thuận, chưa biết
chừng còn có thể tận dụng tiền bạc của phía đông để chống Viên.
Từ Châu nếm đủ mùi chiến loạn, dân chúng đói khổ, đất đai hoang
tàn, chẳng còn chút màu mỡ gì, cho bọn họ ít địa bàn cỏn con này
cũng chẳng có gì phải lăn tăn. Hơn nữa, cho bọn họ chiếm thêm
một phần địa bàn Bắc Hải, thuộc sự cai quản của Thanh Châu,
triều đình ở ngoài tầm với, bổ nhiệm bọn họ làm quan là để bọn họ
cố thủ trên lãnh địa của mình, nếu Viên có tới xâm phạm, bọn họ
không vì triều đình thì vì chính bản thân mà phải dốc sức, liều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.