TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 185

phượng, mũi cao môi đỏ, khuôn mặt tuấn tú toát lên vẻ thư sinh
nhưng đang trong cơn giận dữ, chuỗi ngọc trên mũ miện đung đưa
không thôi, toát lên vẻ thấp thỏm, nôn nóng. Hoàng thượng giờ đã
trưởng thành, không còn là đứa trẻ để người khác tùy tiện giật dây
như xưa nữa.

Bá quan rời khỏi đại điện hồi lâu nhưng vẫn cúi đầu nhìn

bước chân mình. Cuối cùng, Tuân Úc lên tiếng phá tan bầu không
khí gượng gạo: — Mấy ngày nay hoàng tử bị bệnh, tâm tính hoàng
thượng vui giận bất thường, mong Đoàn tướng quân chớ để bụng.

Đoàn Ổi cười nói: — Ai mà không trải qua thời trẻ tuổi,

hoàng thượng cũng vậy. Thi thoảng khó tránh khỏi tâm trạng nóng
nảy, thời trai tráng nếu thấy không thoải mái ta liền chạy ra chiến
trường giết vài tên giặc Khương cho hả. Khà khà khà!... — Đoàn
Ổi quy củ khi tiếp giá bao nhiêu thì khi ra khỏi cung, bản tính võ
biền lại bộc lộ bấy nhiêu.

Câu nói đó khiến mọi người được một trận cười nghiêng

ngả, bầu không khí nặng nề chợt tan biến. Tuân Úc nói: — Đoàn
tướng quân cùng Tào công quay về phủ trước, ta còn vài việc phải
làm, lát nữa phái người đến dịch xá mời tất cả sứ giả, Tào công
muốn mở tiệc khoản đãi các vị.

— Vậy làm phiền Tào công rồi. — Đoàn Ổi vội chắp tay thi

lễ, — Lệnh quân cũng đến chứ!

— Đương nhiên rồi, ngài đã đưa linh cữu của gia thúc và Hà

Bá Cầu về, ta phải kính ngài ba chén để tỏ lòng cảm tạ. — Tứ thúc
của Tuân Úc là Tuân Sảng và Hà Ngung đểu chết ở Tây Kinh, lần
này Đoàn Ổi sai người bốc mộ họ, lo liệu chu đáo chuyển vể an
táng ở quê nhà Dĩnh Châu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.