TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 205

khuyên: — Minh công lẽ nào không biết, lốc xoáy này sinh ra mỗi
dịp rồng thần thăng thiên, cuốn trôi nhà cửa cây cối trên mặt đất,
vẫn nên tránh đi thì tốt hơn.

— Rồng? — Tào Tháo không hể sợ hãi mà còn cười lớn, —

Lão phu sống hơn bốn mươi năm mà vẫn chưa từng thấy, rốt cuộc
rồng có hình dáng thế nào?

Lưu Bị nói như thật: — Rồng biết biến hình to hoặc cuộn

mình nhỏ lại, biết bay lên trời cao cũng có thể ẩn thân tức khắc;
biến to có thể hô phong hoán vũ, biến nhỏ có thể ẩn phục tàng
hình; bay lên trời cao hòa mình trong vũ trụ; ẩn dưới hạ giới có thể
vẫy vùng cùng sóng lớn...

— Không đúng, không đúng. — Tào Tháo đặt chung rượu

xuống rồi đứng dậy, — Đây đều là hư ngôn, ta đã từng đọc Luận
hành
của Vương Sung, trên thế gian này chẳng hề có rồng.

Lưu Bị không nghĩ vậy: — Tinh tượng trên trời có Thanh

Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, nên dưới đất cũng có long,
hổ, tước, quy.

— Lời Huyền Đức nói sai rồi, Thanh Long chẳng qua do

người đời đặt tên. Hổ, tước, quy tứ hải đều có, nhưng đã có ai tận
mắt thấy rồng? — Tào Tháo bước mấy bước đến rìa chòi, đưa mắt
nhìn đất trời mênh mông, mưa gió gào rít thổi ướt tà áo, im lặng
một hồi, đột nhiên quay người lại cao giọng nói: — Thiên địa chi
tính, dĩ nhân vi quý! Ngày trước, Tần Thủy Hoàng bình định sáu
nước được mệnh danh là tổ long, vậy ngài ta là chân long cưỡi sấm
thăng thiên hay sao? Rồng thừa cơ biến hóa, giống như người chí
lớn tung hoành tứ hải. Rồng ngụp vào sóng lớn, giống như người
nhẫn nhịn khó khăn, che giấu tài nghệ. Ta thấy rồng thực sự không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.