TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 363

mổ hôi, lúc này nghe Trần Lâm viết về cha mình như vậy, hận quá
cứ nghiến răng kèn kẹt, đầu như muốn nổ tung, không tự chủ được
lăn lộn trên giường. Phồn Khâm sợ hãi: — Chúa công! Người...
— Đọc! Ta càng phải nghe xem hắn viết gì! Đọc tiếp đi!
Phồn Khâm kinh hãi, ngộ nhỡ Tào Tháo có mệnh hệ gì làm sao
gánh nổi trách nhiệm, quay đầu nhìn đám Tuân Du, Trình Dục,
Quách Gia... ai nấy đều mặt mày xám ngoét, song không dám ngăn
cản. Phồn Khâm đành phải gắng gượng đọc tiếp: — Thân làm chức
Tam công mà ác như Kiệt, Trụ, làm nhơ quốc thể, làm nhục muôn
dân, người quỷ đều không tha, lại thêm áp sưu cao thuế nặng, thiết
lập luật lệ khắp nơi; giăng lưới khắp các cánh đồng, đặt bẫy khắp
các ngả đường, khiến ai nấy giơ tay là đụng phải lưới, bước chân là
mắc phải tròng. Nên muôn dân vô tội ở hai xứ Duyên, Dự lầm
than, tiếng kêu rên ai oán thấu chốn đế dô. Lục lại sử sách tự cổ chí
kim, kẻ vô đạo tham lam tàn ác nhất chính là Tào Tháo!
— Tức chết ta mất! - Tào Tháo ném miếng vải ướt đang đắp trên
trán ra tít xa - Thằng ranh Trần Lâm, ta phải giết chết ngươi!...
— Xin chúa công chớ tức giận, sức khỏe người mới quan trọng... -
Mọi người đều quây lại.
Tào Tháo bệnh nặng lại nghe hịch văn khiến đầu óc quay cuồng
chao đảo, gắng sức giơ tay đẩy đám Tuân Du, Quách Gia sang một
bên, nghiến răng ken két nói: — Đọc! Đọc tiếp cho ta...
Phồn Khâm mặt mày xanh mét, nào dám đọc tiếp, quỳ sụp xuống
đất: — Là lời của kẻ điên loạn vô tri, không nghe cũng thôi. Chúa
công nhất thiết phải giữ gìn ngọc thể...
Tào Tháo cảm thấy đẩu như sắp nổ tung, hai tay ôm chặt đầu lúc
lắc liên hồi, đột nhiên quát lên: - Khốn kiếp, bảo ngươi đọc thì
ngươi cứ đọc, không đọc ta giết ngươi trước!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.