TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 488

vậy ư? Tào Tháo nghĩ, nếu quả có ngày đó, ông sẽ rút kiếm tự sát,
như vậy chí ít cũng được coi là trung quân báo quốc…

— Chúa công, thì ra người ở đây! — Trông thấy Tào Tháo,

Quách Gia chạy lại, — Chẳng trách tại hạ chạy khắp nơi mà không
tìm thấy chúa công, thì ra người ở viên môn này.

— ừm, ta muốn ngắm cảnh một lát. — Tào Tháo chợt thấy

minh lỡ lời, trời tối mịt thế này thì có gì mà ngắm?

— Phong cảnh tuy đẹp, nhưng gió tây bắc lạnh

buốt thế này, chúa công đừng để bị cảm lạnh, hãy
quay về đại trướng nghỉ ngơi sớm đi. — Quách Gia
biết trong lòng Tào Tháo đang nghĩ gì, nhưng không
dám nhắc đến, bởi có nói ra cũng chỉ thêm phiền não.

Tào Tháo gật gật đầu, nhưng chẳng nhích nửa bước. Có

quay về thì cũng chẳng ngủ nổi. Một mình bên chiếc đèn, tâm
trạng càng thêm rối bời, chẳng bằng đứng đây với những người
lính canh gác còn thấy thoải mái phần nào. Quách Gia cởi chiếc áo
lông đang mặc, khoác lên người Tào Tháo: — À phải rồi, vừa rồi
có người đến báo, mấy ngày trước tướng quân Tào Hồng đã nhổ
trại ở thành Uyển, muốn đến hội hợp với chúng ta, nếu đi suốt
ngày đêm thì đêm nay sẽ tới nơi. Chỗ ông ấy vẫn còn một ít lương
thảo, có lẽ sẽ giúp được quân ta. — Tào Hổng vốn nhận trọng trách
chống lại quân của Lưu Biểu, nhưng gần đây nhận được tin báo,
Thái thú Trương Tiễn ở Trường Sa (Kinh Châu) làm phản, Lưu
Biểu còn bận đem quân đánh dẹp, chẳng có sức đâu mà gây khó
khăn cho Tào Tháo. Kỳ thực đánh đến ngày hôm nay, Lưu Biểu có
đến quấy nhiễu hay không thì cũng vậy, Tào Hồng quyết định đưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.