TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 527

chứng kiến quân của Tưởng Kỳ bị đánh bại thê thảm như vậy, chỗ
dựa tâm lý của chúng đã sụp đổ hoàn toàn, vứt hết cả đao thương,
hoảng loạn như bầy ong vỡ tổ. Quân Tào tràn vào đại doanh, chẳng
thèm bận tâm đến đám lính đang chạy trốn thục mạng, cứ thế chấm
lửa thiêu cháy rụi rèm trướng, xe chở và kho chứa quân lương. Gió
tây bất chợt nổi cơn thịnh nộ, bao nhiêu lương thảo đều bị cuốn
theo ngọn lửa tàn khốc bạt từ tây sang đông, kho lương cháy rừng
rực, từng ụ khói đen cuồn cuộn bốc lên, những tấm vải rách, lá cỏ
bắt lửa bay lơ lửng trên trời, lương thực bị cháy kêu tí tách. Lính
Thiệu bị lửa bén lên người, chúng lăn lộn, giãy giụa, kêu gào thảm
thiết, cuối cùng vẫn không thoát khỏi cái chết... Lửa cháy càng lúc
càng to, quân Tào cũng rút hết ra ngoài, toàn bộ doanh trại Ô Sào
đã biến thành biển lửa…

Suốt hơn một canh giờ, khi ngọn lửa rừng rực nguội dần thì

phía đông trời cũng hửng sáng. Mặt Tào Tháo bị khói hun đen
bóng, ho sặc sụa.

Hứa Du đen nhẻm như một con khỉ thui, tay chân không

ngừng khua múa. Đột nhiên, Nhạc Tiến quất ngựa lao tới: — Khởi
bẩm chúa công, tại hạ đuổi giết bọn giặc ở phía đông, bắt được gần
ngàn tên lính Thiệu bỏ trốn, giờ phải xử lý thế nào?

Tào Tháo nhổ một bãi nước bọt đen sì, nói: - Tước hết vũ

khí, sau đó xẻo mũi cả lũ cho ta!

— Xẻo mũi cơ à? — Nhạc Tiến sững người, — Làm vậy...

chẳng phải hơi quá ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.