TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 6 - Trang 220

Tào Tháo đang suy nghĩ xem nên giáo huấn Trương Liêu thế nào,

chỉ đáp lại một câu:

— Đứng lên đi.
Nhưng Trương Liêu vẫn quỳ như cũ:
— Mạt tướng hành sự không theo quân lệnh, xin chúa công trị tội.
Đã biết là chống lại quân lệnh, vậy mà vẫn cố tình làm theo ý

mình, phải làm thế nào với một kẻ như thế? Tào Tháo thở dài nói:

— Ta phải nói thế nào với ngươi đây? Thôi được rồi... Lát nữa

người về doanh xin lỗi Vũ Bá Nam đi, lần sau còn để ông ta tố cáo thì
lão phu nhất định không tha cho ngươi đâu!

Trương Liêu cũng không phải mới đến Tào doanh một vài ngày,

đã liệu được kết quả sẽ như vậy:

— Đa tạ chúa công khoan dung, sau này tại hạ nhất định sẽ giữ

nghiêm quân lệnh. - Câu ấy đã nói không biết bao nhiêu lần rồi, nói
xong thì hai người vẫn lại đâu vào đấy.

— Xương Bá ở đâu?
Trương Liêu chỉ tay ra ngoài trướng - Tào Tháo chưa từng gặp

Xương Bá, giờ mới nhìn thấy một kẻ to lớn, ngực để trần, lưng để lộ, tự
trói hai cánh tay đang quỳ dưới chân đại kỳ. Người này lưng hổ eo gấu,
bụng lớn mười ôm, khắp mình mọc đầy lông đen bóng, khuôn mặt to
béo đỏ tía, đầy những thớ thịt nổi rõ lên, tai to rủ xuống, lông mũi mọc
dài như râu rồng, hai con mắt lồi hẳn ra ngoài. Tuy trói tay như vậy
nhưng hắn lại ngẩng mặt, nhếch miệng không có vẻ gì là kẻ đến thỉnh
tội cả, hai con mắt to liếc ngang liếc dọc, nhìn đông nhìn tây.

— Chả trách tên này có biệt hiệu là Xương Hi

[298]

, quả nhiên là

một con lợn rừng không biết đến trời cao đất dày là gì! - Tào Tháo cười
nhạt, - Ngươi khuyên hàng hắn thế nào?

Trương Liêu chắp tay nói:
— Mạt tướng và Hạ Hầu tướng quân đem quân vây núi Tam Công

đã lâu, trong khi tuần tra phát hiện Xương Bá luôn ở trên núi chăm chú
quan sát chúng mạt tướng. Quân của hắn phòng thủ trên đỉnh núi, tên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.