TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 6 - Trang 83

— Đừng nói nữa. - Tào Tháo đang để tâm vào bản tấu chương, sốt

ruột xua tay, - Chuyện cỏn con ấy có gì mà trị tội! Đi đi, cho ngựa của
ngươi ăn đi, đừng ở đây quấy rầy lão phu nữa.

Thế là coi như không có việc gì.
Lý Thành thở phào một hơi, lại dập đầu lần nữa rồi lui ra. Tào

Xung nhẫn nại ngồi thêm một lúc nữa, khi thấy Tào Tháo đã viết xong
tấu chương, liền giật giật tay áo ông nói:

— Cha cứ viết viết vẽ vẽ chán chết, hài nhi không ngồi ở đây nữa

đâu.

— Ồ! - Tào Tháo bị con trai lừa mà vẫn không biết, - Tiểu tử này

không biết kiên nhẫn gì cả, thôi đi tìm bọn Bưu nhi chơi đi... Ta nghe
con có vẻ hơi ho đấy, mặc nhiều áo một chút!

Tào Xung thuận miệng vâng một tiếng rồi vui vẻ chạy đi, qua cửa

ngoài một quãng khá xa, thấy ca ca, đệ đệ đang vây quanh Lý Thành
cười đùa. Mọi người thấy Tào Xung chạy tới đều tỏ ý khen ngợi. Tào
Xung dương dương đắc ý, nhưng thấy Lý Thành vẫn có vẻ lo lắng, liền
bảo:

— Chuyện yên ngựa ổn cả rồi, lão bá còn lo gì nữa?
Lý Thành thở dài:
— Tránh được kiếp nạn hôm nay, nhưng lão nô vẫn không tránh

được phải chết... Các công tử có cười cũng không dám giấu, lão phu
thân mắc trọng bệnh, nếu năm nay vẫn không có thuốc chữa trị, lão nô
tất sẽ không qua khỏi.

Tào Xung chớp chớp mắt:
— Tìm thuốc thì có khó gì? Phụ thân ta quyền khuynh thiên hạ, có

cái gì mà không kiếm được? Đến ngự dược trong cung muốn lấy lúc
nào cũng được. Lão bá là người trong phủ từ xưa, chỉ cần cầu xin một
câu, phụ thân ta sẽ lấy cho lão bá.

Lý Thành cười nhăn nhó:
— Tên phải bắn vào con chim hết số, bệnh phải trị vào tay kẻ biết

nguyên do. Bệnh này của lão nô, duy chỉ có vị “thần tiên sống” Hoa Đà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.