TÁO XANH - HÃY ĐỂ ANH THƯƠNG EM - Trang 131

nhân viên đều là nam, ai cũng cao ráo, đẹp trai và rất “biển”. Điều thứ hai:
thức ăn ngon, rẻ, ngay cả cách trang trí cũng đủ làm cả hai nuốt nước
miếng ừng ực. Cuối cùng là chúng tôi, nói chuyện cười đùa như bữa cơm
gia đình thực thụ. Sau khi trả tiền, cả hai đến shop nón Hoàng Bảo, nơi
thường xuyên cập nhật những mẫu nón lạ và đẹp, lẽ dĩ nhiên là giá cũng rất
mềm. Tôi chọn cho Lu cái nón hip-hop màu đen trên cùng, trong khi cậu ấy
trùm lên đầu tôi một chiếc mũ len trắng vừa khít. Lúc ra quầy, chị nhân
viên nhìn chúng tôi bằng ánh mắt rất kì lạ, rồi bất chợt ngoắc hai đứa:

- Chị hỏi nhỏ tụi em cái này, đừng có la lên nha!

Chúng tôi đồng ý, cả ba cái đầu chụm sát vào nhau:

- Bọn em là người yêu của nhau hả?

Lu và tôi nhìn nhau há mồm, cứng họng, quay sang lắc đầu lia lịa. Trên

quãng đường còn lại, nó thật thú vị để tám nhảm, chắc do chúng tôi thân
quá mà thôi. Lớp học kết thúc khoảng chín giờ tối, hai thằng quyết định
ghé qua shop một lần nữa, để mua cho Lu thêm một đôi găng tay hở ngón.
Khi tính tiền, bọn tôi và chị nhân viên cứ nhìn nhau cười khúc khích, vui
quá đi mất!

Ngày 24, tôi đạp xe chở Lu lòng vòng trên những con đường sáng rực

ánh đèn trang trí, những bản nhạc mừng Chúa Giáng sinh, và mấy đứa bé
mặc áo Ông già Noel tung tăng múa hát tại nhà thờ Vũng Tàu, nơi cả hai
nán lại để xem văn nghệ. Đang đứng gần gốc cây thông Giáng sinh, bất
chợt Lu lôi tôi ra ngoài.

- Mày bị gì vậy, tao đang coi ca nhạc mà? - Tôi cáu.

- Nghe làm cái gì! - Lu ngồi sẵn trên yên sau chiếc xe, ngúng nguẩy -

Chở tao ra công viên đi, tao vừa nghĩ ra một trò dại dột đây!

- Mua cho tao cây kem chocolate đi rồi tao chở ra! - Tôi cười đểu.

- Rồi rồi, được rồi, ra đó tao mua cho hai cây luôn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.