TÁO XANH - HÃY ĐỂ ANH THƯƠNG EM - Trang 145

Gã người vượn thỏa mãn xong thì bỏ đi. Nó chạy lại đỡ mẹ nó đứng lên.

Bà xoa đầu nó rồi bỏ vào lục tung ở một góc hang, nó hiểu mẹ của nó đang
tìm chiếc nhẫn mà bà đã khéo léo dùng răng và móng tay tết từ những sợi
dây leo phơi khô. Vậy là giờ đây mười ngón tay của nó đều đeo nhẫn, mười
chiếc nhẫn là mười mùa nhạn kêu trên trời. Nó đứng đã cao bằng mẹ, đôi
chân đã có những bắp thịt nổi lên, nó đủ sức để đi săn thú kiếm ăn và cũng
đủ sức để sống một mình tự lập. Mẹ nó chăm chú ngắm nghía gương mặt
con để ghi nhớ từng nét từng vẻ trước lúc tiễn con vào đời. Bà đưa hai cánh
tay lỏng chỏng đầy lông lá âu yếm vuốt lấy mặt nó, bà nắm lấy đôi tay nó
bóp nhẹ đầy yêu thương. Từ hai khóe mắt của nó, hai giọt nước trong veo rỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.