TẬP ÁN CÁI ĐÌNH VÀ DAO CẦU THUYỀN TÁN - Trang 68

cờ, quạt, tàn, tán, chiêng, trống để rước ông ỷ từ nhà quan đám ra đình.
Cuộc rước ấy cũng linh đình như một đám quan trảy trong thì xưa vậy.

"Sau khi ông ỷ đã ngự chiếc cũi buộc bằng dây thừng nhuộm đỏ vào

đến cửa đình, dân làng bắt đầu làm lễ".

Đến đây, ông bỗng nhìn tôi bằng hai con mắt trào phúng.

"Anh đừng tưởng rằng người ta cúng thần bằng con lợn sống ấy đâu.

Lễ đó, mới là trình để bộ hạ của thần biết rằng: Ông ỷ nguyên vẹn, béo tốt,
không có vết tích tật bệnh gì hết. Điều đó, ở nước An Nam, kể cũng không
lạ. Thuở xưa, làng Nghi Tàm còn phải tiến chim sâm cầm, mỗi lần có chim
sắp sửa đem đi, đều phải trình qua quan Thượng, quan Bố tỉnh mình, và
mỗi lần xin được mấy chữ "vũ mao tề mỹ" (1) của các ông ấy, đều phải tốn
kém mấy chục quan tiền và lạy sầy trán là khác. Dương sao, âm vậy, người
còn thế, huống chi là thần...

-----

(1) Vũ mao tề mỹ: Vũ là lông chim, mao là lông thú. “Vũ mao tề mỹ”

ý nói chim đẹp, khoẻ, có tài sức bay xa.

"Lễ trình xong rồi, dân làng mới đem ông ỷ làm thịt.

"Công cuộc giết một con lợn thì chẳng có gì đáng nói. Dù con lợn ấy

là một ông ỷ đi nữa, cũng đến chọc tiết, cạo lông, mổ bụng moi lấy lòng
gan là cùng. Chỗ khác người của làng tôi chỉ có con dao để pha thịt ông ỷ.

"Hết thảy các làng, từ lúc giết ỷ, đến lúc thái thịt ông ỷ, họ đều dùng

những dao thường, miễn là nó sắc, cắt được đứt thịt. Làng tôi, không thế,
hình như các cụ ngày xưa cho rằng dao thường chắc phải làm việc uế tạp,
nếu đem thái thịt cúng thần, ấy là bất kính với thần. Vì thế mới có con dao
đặc biệt, chỉ chuyên để thái thịt ỷ".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.