TẬP TRUYỆN NGẮN ĐẢO - Trang 32

Giỗ đó anh không uống giọt rượu nào, lắc võng suốt buổi chiều như đã
chìm lút không dậy được nữa. Cả nhà vẫn nhớ lần say cuối của anh là vào
mùng ba tháng sáu năm kia. Họ nhớ cả quang cảnh hôm đó: trời rất thấp,
gió cồn cào và trong nhà nghẽn đặc không khí bệnh tật. Mùi lá xông giải
cảm, mùi dầu cù là, mùi chiếu gối ẩm ướt... ám lên gương mặt của những
người lượn lờ quanh cái giường tối, nơi tía anh nằm thoi thóp. Cuối chiều
anh đi nhậu về, hơi thở anh góp vào cái không khí vốn không mấy dễ chịu
thêm cái mùi hèm lộn mửa. Khi loạng choạng ngang qua chỗ ông già, anh
lè nhè vỗ vai xương xẩu của tía cười khơ khớ, chiến hữu bữa nay ngồi uống
vài ly đi chớ, chân anh đá trúng bô nước tiểu làm nó văng tung tóe. Ông già
nhợt nhạt, đấm ngực nói “thằng trời đánh này không phải con tao”. Nói
xong ông già cấm khẩu, ba bữa sau ông qua đời.
Mày không phải con tao. Câu nói hụt hơi chống gậy đi từ miệng của một
ông già đau sát chiếu, lại mạnh mẽ đến mức xuyên qua vách, qua tai, va đập
vào não của dân Xẻo Quao. Người ta nói hèn chi cặp chân mày rậm rịt của
anh không giống ông bà già xíu nào. Họ nhận ra anh cao ráo hơn mấy đứa
em. Họ nhắc nhau đận đó ông già thằng Sáng đi buôn đường mía mỗi
chuyến chừng năm bảy bữa mới đáo qua thăm nhà. Họ nhớ anh là đứa bị
ông già đánh đòn nhiều nhất, có lần ông còn trói anh vô gốc ổi bỏ đói cả
buổi. Má anh hay bị chồng nặng nhẹ, “bà đội con bà lên đầu nên nó sanh
hư...”, cái chữ “con bà” có ẩn ý, biết đâu. Mọi người gật gù kết luận,
nguyên cả gánh chỉ có thằng đó là phá của, ham chơi, suốt ngày say xỉn.
“Tía giận thì ổng nói vậy thôi”, anh nói với khắp láng giềng, với mấy đứa
em, lượm mót từng cái gật đầu. Đứa con ngỗ ngược thường bị cha mẹ chửi
té tát là nó không giống họ, không phải con họ, con họ thì đâu có tệ hệ nông
nỗi vậy... kiểu nói đó thiên hạ thiếu chi.
Nhưng thiên hạ không nói câu đó như những lời trăng trối cuối cùng, họ chỉ
chửi với theo trong lúc cầm roi rượt thằng ngỗ ngược chạy ngời ngời ngoài
ruộng, hoặc lúc nó đang nằm sấp chờ đánh đòn trên bộ ngựa, hoặc nó đang
trốn trên tuốt đọt cây dừa. Tía anh thì nói như thể vét hết bao nhiêu tàn hơi
để nhắn một thông điệp tối quan trọng. Và ông già dùng cái chết của mình
để làm một cái dấu chấm. Chính xác, là dấu chấm hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.