TẬP TRUYỆN NGẮN ĐẢO - Trang 30

Câu hỏi đó làm mình tư lự lâu lắm. Ngẩng lên thấy cha mẹ lục lọi cái hòm
gỗ, hỏi có thấy cái quần tây màu cứt ngựa của tôi đâu không? Biết đâu
thằng Phước mặc vừa. Không thấy mẹ, chỉ nghe vẳng tiếng lại, "người còn
không giữ được, giữ chi cái quần ông…"
Biết là đang chiêm bao. Biết là khi thức dậy sẽ thấy trần nhà dày mạng
nhện, vài con thằn lằn nhơ nhởn, chúng hay bậy nhằm chân mình. Chỉ cần
chờ phân chúng khô, mình sẽ vói lấy chổi lông gà quét lên đôi chân đã từ
lâu ngủ im lìm, bất động như quét mặt chiếu và chẳng thấy buồn phiền đám
bạn có đuôi. Sáng qua con thằn lằn còn rơi phịch xuống bụng mình, chắc do
nhỏ bồ nó thì thầm "nằm ngửa ra đi cưng", nghĩ vậy nên nằm cười tủm tỉm
hoài. Để mà vui hết một ngày thăm thẳm...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.