TẬP TRUYỆN NGẮN ĐẢO - Trang 62

Chụp ảnh gia đình

Vào thời khắc cha quét váng nhện trên mảng tường tróc lở vôi và nhận ra
trong nhà không hề có một tấm hình chụp chung nào chứng tỏ đây đang có
một gia đình thì con đang lội mạng, nấn ná chỗ lễ đính hôn của một cô hoa
hậu. Mùi xa hoa nào của buổi tiệc làm mũi nó dún lại trên gương mặt chảy
dài thẩn thờ. Và cuộc gọi của cha đến khi nó đã chuyển qua chơi
Bejeweled, những viên đá sặc sỡ vỡ vụn không làm nó nguôi đi chuyện cái
áo đầm cô dâu kia mặc giá mười hai ngàn đô. Trời đất.
Về chụp hình cả nhà mình,cha nói hào hển, thở thì gần mà giọng hụp hửi ở
đâu đâu, như đang ngoi ngóp dưới hồ. Thằng nhỏ thảng thốt hỏi lại, vụ gì
cha ? Về. Chụp hình. Cha gằn giọng và trước khi cúp máy, chọi qua thêm
cục ngơ ngác nữa. Gấp.
Cái quán cà phê thằng con ngồi cách bến xe bảy cây số, cách sân bay mười
hai cây, và cách bến tàu năm trăm mét. Tới những chỗ ấy thì sẽ cách nhà
ngót ngét bốn trăm cây. Đường không phải là quá xa, chẳng lâu lắc gì cho
lắm nhưng thằng con còn phải tốn cả tháng để hỏi đi hỏi lại, có đúng là cha
kêu mình về để chụp hình không ?
Gì thì chụp hình không giống một lý do, con không thể hình dung nổi
chuyện phải bỏ công ăn chuyện làm đi hàng trăm cây số chỉ để toe miệng ra
cười bên cạnh hai ông bà già và một con chó cũng già trong khi ông thợ
chụp ảnh chổng mông đếm một hai ba. Thằng con nghĩ mẹ bệnh, nhà cháy,
một người họ hàng thân cận nào đó cưới hoặc qua đời, hoặc đám giỗ ông bà
nội ngoại mới là những cái cớ có thể chấp nhận được.
Bạn Tí cũng biết bông Cẩm Chướng nhà mình mà, tánh như nước nóng đổ
dái. Ổng đang cằn nhằn nhức xương chuyện gián gặm nát cái hình hồi cưới
má đây nè.Má nói, không quên đệm vào cái thở dài chừng ba thước tám.
Những cái thở dài của má luôn xa vắng, trên điện thoại càng xa, như từ kiếp
nào nối máy tới. Chỉ chữ bạn là ấm áp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.