TẬP TRUYỆN NGẮN ĐẢO - Trang 63

Má gọi con bằng bạn vào một hôm con không cho má coi cái nhọt trên
mông nữa. Hồi đó con mười ba tuổi, giọng vỡ và trên người bỗng dưng mọc
nhiều lông, đến nỗi nó nghĩ cứ đà này năm sau mình thành khỉ vô rừng leo
cây ăn chuối mất. Nó sống trong nỗi hoang mang kinh khủng, chịu đựng
một mình loay hoay một mình chống chọi một mình. Má thấy rõ ràng con
ngày một xa, ra khỏi tầm với của mình, dù nó vẫn đang ngồi dặt dẹo chê cá
tanh cơm lạt trước mặt mình đây. Má hỏi thăm khắp bạn bè, mượn mấy
quyển sách tâm sinh lý về đọc, rốt cuộc xin được một chữ “bạn” đem về xài
với con. Má đổi cách xưng hô, kêu bạn ơi bạn à suốt nhưng cũng chỉ mở
được một tí đủ cho má hé mắt nhìn vào cái thế giới vừa hổn tạp vừa buồn
cười, vừa ngượng ngập vừa ngớ ngẩn đó, mà không thể lách mình qua.
Lúc đó cha đang đi chiếu bóng lưu động ở những xóm làng xa tít mù tắp,
heo hút tới nỗi cảm giác gió thổi cũng phải vói. Lúc đó cha đang bắc loa rao
về bộ phim sẽ chiếu tối nay, đang lắp máy chiếu, trèo cây mắc dây nhợ,
căng phông màn… cũng có thể đang xuôi ghe từ nơi này sang nơi khác, cái
máy Koler tàn tạ cứ cả ngày chạy cà tịch cà tang trên sông sông rạch rạch.
Buổi sáng của cha bắt đầu bằng việc tìm nguồn nước sạch để đánh răng, và
giọng nói sang sảng của cha sẽ mở ra ban tối, ra rả trước buổi chiếu phim,
với những thông báo chính sách mới của nhà nước, hay phương pháp chống
rầy nâu hay kêu gọi đóng thuế nông nghiệp mùa này.
Những năm sau đó, trong lúc con mệt mỏi trước việc tại sao thằng nhỏ giữa
hai đùi nó cứ ngóc lên bất thần giữa buổi học mà không có một cơn cớ nào
rõ ràng, thì cha đang hồng hộc rượt theo cái phông vải bị giông tốc cuốn đi,
đang phơi mấy cái phim sắp mốc. Trong lúc con hôn vào ảnh Jennifer
Lopez và nghe nửa dưới ướt nhoe nhoét thì cha đang tát nước ghe. Đội
chiếu bóng lại nhổ sào đi bãi mới.
Lần xây lại nhà cha về luôn hai tháng, thằng con cứ thảng thốt mỗi khi đụng
độ cha trong nhà tắm, Ủa, sao cha ở nhà lâu vậy ?. Thậm chí nó còn vô tình
nói ra câu thắt họng hơn nhiều, trời đất, tới bữa nay mà cha cũng chưa đi
sao ?. Cha bần thần đến ngón chân út cũng bần thần, thấy cái sự vắng mặt
của mình trong nhà này có gì đó không hợp lẽ đời cho lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.