TẬP TRUYỆN NGẮN ĐẢO - Trang 64

Nhưng cha không coi vài cái thảng thốt của con không giống như một lý do
để bỏ đội chiếu bóng, và những chi tiết chảy máu mắt mà cha vẫn thường
gặp như bữa cơm con chỉ dọn hai cái chén, đi học về nhìn thấy giày cha nó
hỏi má ơi có khách nào ghé nhà, muốn chạy chơi đâu đó cũng xà quần đi
kiếm má để hỏi dù cha ở sờ sờ ra đó… cũng không phải là lý do có thể buộc
chân cha lại.
Chỉ khi đội chiếu bóng giải tán cha mới thôi lang bạt. Làm anh công chức
xà quần với hai mét vuông bàn giấy đã khó, làm người trong nhà còn khó
hơn. Có tối cha cằn nhằn, “áo em sao mà nhiều nút quá trời đất, mở xong
hết ham…”, sáng sau má đem chiếu gối ra phơi, bên xóm người ta tủm tỉm
cười, nói thím muốn ông chồng đỡ nóng ruột thì mặc cái đầm ngủ, tốc cái
một là lên tới đầu, xong ngay. Má mắc cở quá ẩy cha ra ngoài ngủ chay cả
tuần, sau cho vào chỉ vì cha gọi cửa không bao giờ xuống giọng, cả xuống
giọng cũng không giống xuống giọng.
Cha gần như mất khả năng thầm thì, ông oang oang sang sảng nói chữ nào
chữ nấy bự chảng quen rồi. Con cứ giật mình thon thót mỗi khi cha kêu tóc
dài quá nhìn thiếu văn hóa, ăn bận rách rưới như một kẻ vô học, một lớp trẻ
như vầy thì đất nước này còn có hy vọng gì… Cái quần jean mà nó bỏ công
ra mài cho sờn cho bạc chỉ mặc lần đó, rồi thôi.
Cũng may, trường đại học đã rủ rê thằng con đi xa. Cũng may vừa lúc nó
cảm thấy nhà ba người thật là chật đi đâu cũng vấp ánh mắt cũng bị vướng
ánh mắt cũng ngợp trong ánh mắt thì nó có hội bỏ chạy tới một nơi cách đó
ba trăm bảy mươi lăm cây số. Rất khoảng khoát.
Thằng con tận hưởng sự tự do mà cuộc đời ban thưởng. Hè thì đi mùa hè
xanh dạy tụi con nít thổi bong bóng, hì hục xuống rạch vớt lục bình, bắc
những cây cầu không phải ai qua cũng được. Lễ lạt khoác ba lô đi bụi lên
rừng rú. Phủi cái đít thâm sì chai ngắt chào từ biệt trường đại học rồi cũng
vậy, thằng con vẫn nhảy việc và đi miết, chỉ Tết mới về nhà, nói ba điều
bốn chuyện xong chạy chơi mất biệt. Một bữa nó nhận ra cha đã biết thầm
thì, khi hỏi chuyện vợ con bồ bịch gì tới đâu rồi mậy, sao không thấy dắt về
chơi. Má cười nói ổng già hết hơi rồi, huyết áp bữa lên bữa xuống, oang
oang sao nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.