TẬP TRUYỆN NGẮN ĐẢO - Trang 7

Biến mất ở Thư Viên

Lúc đó Sinh đứng chỗ kệ sách văn học, người Sinh cao nên Hảo vẫn nhìn
rất rõ mấy cục xương bén ngót của vai anh đội lên khỏi áo. Từ kệ sách nấu
ăn chị nói vóng qua người ta bày cách làm món cá trứng về kho gừng coi bộ
ngon quá chừng nè, Sinh ừ nhưng không ngước lên, chị không biết anh mải
mê coi sách hay nhìn điện thoại. Khi Hảo rướn cổ ngó qua lần nữa thì Sinh
đã biến mất.
Phóng to

“Bữa đó có mưa không ?”, tôi hỏi như đang rất quan tâm câu chuyện được
nghe kể hàng trăm lần, trong lúc ngoáy một lọn tóc nhỏ của Hảo, nghe đầu
ngón tay mát lành như chạm vào mảnh lụa đen nhức, nuột nà. Hỏi, để nhìn
nét mặt chị lung linh, “có, mưa lớn nên tụi Hảo mới tạt vô nhà sách để trốn
mưa. Chớ tụi này ít học, nuốt chữ đâu có nổi…”.
- Bữa đó mà nắng thì tụi này về nhà luôn, biết đâu Sinh không đi mất…
Tôi cũng thuộc lòng cái ngữ điệu của câu nói đó, thuộc vẻ ngơ ngác thường
ngày bắt đầu tuôn từ trên tóc xuống, lan nhanh cả khuôn mặt xương xương,
vẻ ngơ ngác mà khi nhìn thấy lần đầu ở Thư Viên tôi đã yêu liền, bất chấp
Hảo lạ huơ lạ hoắc, bất chấp chị đang lơ ngơ cầm trên tay loại sách mà tôi
cực ghét “cẩm nang chăm sóc gia đình”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.