TẬP TRUYỆN NGẮN MỘT ĐỒNG BẠC - Trang 105

cái quan điểm của bọn nam nhi chúng ta mà xét, điều ấy càng rõ rệt. Đàn
ông lắm khi chê vợ, chán vợ, thấy không thể chung sống với vợ được nữa,
chỉ còn một cách ly dị, thì may sao đã tìm thấy phương tự cứu chữa, tự giải
thoát, để tránh cảnh tan nát của gia đình và cái hận nghìn thu của lũ con cái
thơ dại, ở sự tự an ủi mình bằng cách thỉnh thoảng lừa vợ một đêm, tìm cái
hạnh phúc tạm bợ và điêu trá trong cánh tay "người vợ một đêm". Đã giản
dị chưa? Lừa được vợ một đêm, thế là người đàn ông chê vợ phỉ chí, tự an
ủi, đủ can đảm và hứng thú cứ chịu đựng mãi được người vợ mà mình đã
thấy là khó chịu... Và những phụ nữ khôn ngoan, biết cái ngôi nội tướng
của mình đã có bề lung lay, lắm khi đã nhắm mắt làm ngơ cho chồng. Phải
thế mới được. Phải chịu đựng cái đau đớn nhỏ ấy, hoạ may mới tránh thoát
cái đau đớn lớn hơn nó sẽ đợi ngày tức nước vỡ bờ, nó đến... Vì rằng đấng
Thượng đế sinh ra thằng đàn ông, mục đích Ngài chính là để cho nó phản
trắc đấy! Phản được rồi, nó sướng. Lòng tự ái được mơn trớn rồi, thì nó sẽ
xử một cách nhã nhặn hơn với vợ nó, một người mà nó không lừa được thì
nó sẽ giành cho những vố đau...

Một vài người cười ồ. Những thính giả khác chẳng ai nói gì cả. Vẫn

nguyên cái đà hùng biện, anh ta tiếp:

- Bây giờ... đến lượt chúng ta tự đặt mình vào địa vị người đàn bà... Ô

hay, sao chúng ta có thể ích kỷ đến thế được? Sao chúng ta lại không công
bình một tý nào cả? Sao chúng ta nỡ dã man đến thế? Đàn ông chúng ta đi
chơi gái bừa bãi thì chẳng sao, nếu vợ ta có hành động y như ta, chỉ y như
ta thôi, ta cũng đã coi như đổi đời. Vợ ngoại tình, khốn nạn, thế sao gọi là
đại hoạ, nếu chồng xưa nay vẫn ngoại tình be bét ra đấy thì không sao? Họ
cũng đã xử sự như mình. Chỉ có thế. Họ đã phải ngoại tình có lẽ là để khỏi
phải nghĩ đến cách quyết liệt hơn: ly dị. Cũng như mình, họ cũng chỉ thấy
sự an ủi, cái thú sống, ở sự lừa đảo thôi. Đã thế, sao đàn ông cứ ích kỷ?
Khốn nạn, nào có gì, nếu đó chỉ là vỏ quít dày và móng tay nhọn gặp nhau?
Thêm nữa, một khi người đàn bà dám ngoại tình, tôi cho đó là họ bắt đầu
có can đảm, và bắt đầu giác ngộ nữa, cũng như thuyền thợ dám đình công
phản đối Chính phủ, cũng như phụ nữ dám vác những lá cờ có dấu hiệu
cách mệnh, la thét giải phóng và bình quyền! Cho nên, như tôi đã nói, mọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.