TẬP TRUYỆN NGẮN MỘT ĐỒNG BẠC - Trang 71

Bữa ấy, hai người nhớn đã sống lại một khoảnh khắc của tuổi trẻ.
Nhưng mà, trò đời thế, sau cùng thì cái gì người ta cũng có thể chán

được.

Cho nên lúc chiều, khi Thư vào phòng yêu cầu bố ra cho chim ăn, ông

bố bèn lấy dây gai buộc cái tổ chim rồi treo lủng lẳng dưới cành một cây ổi,
ở vườn hoa. Ông bảo con gái:

- Để thế cho con bố, con mẹ nó mớm cho con chúng nó.
* *
Từ lúc cái tổ chim được treo ở cây ổi, vườn hoa bắt đầu có một quang

cảnh hoạt động, tới tấp... Đôi chào mào bay đi, bay về, rộn rịp, săn sóc hai
đứa con. Mỗi lần bay ở đâu xa về, một con (ý chừng là con vợ, vì bé nhỏ
hơn con kia) - lại có ở mỏ hoặc một con chuồn chuồn, hoặc một con sâu
xanh, hoặc một con bọ gì đó. Còn chồng thường đứng đề phòng loài người
để báo những hiệu lệnh riêng cho con vợ, những khi con vợ mạo hiểm đến
chỗ cái tổ để mớm mồi cho hai con.

Lần đầu, chúng nó còn e sợ, bay liệng quanh cái tổ như nghi hoặc loài

người cạm bẫy gì chúng. Mấy cái dây gai lòng thòng chung quanh nút buộc
dưới tổ cũng đủ làm cho đôi chim ấy, trong nửa giờ đồng hồ, chỉ dám mon
men chung quanh chứ không dám quyết định đến đậu vào vành tổ để mớm
cho con. Mỗi khi con vợ sắp sà vào cái tổ rơm, con chồng lại chuyền hết
cành này sang cành nọ, cứ đập cánh vù vù kêu luôn mồm: Hồ hồ ri íu!...
Nào! Nào! Khéo! Nào khéo!... Và, những khi nghe thấy tiếng bố mẹ, hai
con con lại vươn cao cái cổ đỏ hỏn và nhỏ như sợi sắp đứt, há hốc mỏ, cũng
kêu gào... Chiết chiết chiết chiết!

Lúc ấy, cô Thư ngồi nghiêm chỉnh trên ghế dưới hàng hiên chăm chú

nhìn sự vật, không bỏ qua một cử chỉ nào của loài chim. Thằng xe thì, sau
khi sửa xong cái rào găng, đã hỏi tội đến những đống lá sả. Ông bố, bà mẹ,
thỉnh thoảng từ bên trong ra hiên xem chim. Hôn con gái một cái, rồi lại
vào.

Bỗng Thư reo lên:
- A a! Con mẹ nó đã mớm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.