TẬP TRUYỆN NGẮN NGUYÊN BÌNH - Trang 9

lưng ngựa và chuẩn bị ra đi.
- Đi thôi, con!
Mẹ vẫy tay gọi bé Mai một lần nữa nó mới nhấc chân bỏ lại góc hè đi theo
mọi người. Đi một quãng xa bé Mai vẫn ngoái đầu nhìn ngôi nhà cũ, cái
mái gianh đã bị mưa làm xói lở nhiều chỗ, ở trong nhà còn bắt được cả ánh
nắng lọt vào.
Nắng lên. Từng sợi nắng óng vàng trải xuống sườn núi và rừng cây. Tiếng
ngựa gõ móng vào đá. Tiếng gió thổi. Tiếng chim hót. Và im lặng từng
bước chân người.
Hết con đường đá, tôi nhìn lại, cảnh vật bỗng cô đơn, nắng cũng buồn heo
hắt.

QUÊ MỚI
Sau khoảng ba giờ đi bộ đến một thung thổ khá bằng phẳng. Đứng trên cao
nhìn xuống nó giống như một cái chảo khổng lồ, viền chảo là những dãy
núi ghé sát vai nhau cao ngất, lòng chảo có cánh đồng lúa xanh rì, có dòng
sông, có con đường lớn đi qua và dãy nhà dọc theo hai bên đường, kéo dài
đến tận chân núi là màu óng vàng của những bắp ngô đã bóc bẹ đang khoe
mình dưới nắng...
- Đây là quang cảnh nơi chúng ta sẽ ở.
Lời bố làm tôi giật mình, tôi cứ tưởng bố đi tít phía xa không ngờ bố ở
ngay sát cạnh phía sau.
- Ôi, đẹp quá! - Bé Mai reo lên khi ánh mặt trời đi ra khỏi đám mây.
- Đẹp thật! - Mẹ nói
Tôi cũng định nói gì đó nhưng đã bị mẹ và em Mai nói mất rồi nên lại đành
im lặng.
Mọi người cùng đi vào con đường mòn dốc nghiêng về phía dòng sông.
Càng đi xuống cái lòng chảo dường như càng rộng ra. Những bắp ngô phơi
nắng toả ra một mùi thơm dìu nhẹ. Chị gió thỉnh thoảng ào qua xô đẩy
những cây ngô va vào nhau rào rào.
Bất chợt bố hỏi tôi:
- Con thấy nơi ở mới thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.