TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 149

Kim Ngọc Tiên chỉ cười không đáp, chỉ ngồi đó xoa bài. Trái lại Tiểu

Lâm Đại Ngọc lên tiếng vạch trần: "Anh ấy vẫn không biết lát nữa chị phải
ra ngoài hóng gió à?"

"Ừ, anh ấy không biết." Mấy thỏi vàng trên tay Kim Ngọc Tiên sáng lên

lấp lánh, càng tôn thêm gương mặt phấn son trắng bóc.

Quả nhiên lúc này một người đàn ông mặt vest xanh sẫm, đầu đội mũ

phớt từ ngoài bước vào, mắt sáng răng trắng, còn thanh tú hơn cả phụ nữ;
đi theo sau là một gã cao gầy trên mí mắt trái có một cái bớt đỏ cỡ móng
tay, nhưng mày rậm mắt to, cũng rất ưa nhìn.

"Ngọc Tiên, chơi vui quá nhỉ?" Người đàn ông thanh tú cất giọng nhẹ

nhàng, như sợ đánh thức đứa bé nào đó.

"Vâng vui lắm, em đi thay áo đã."

Kim Ngọc Tiên lập tức đứng dậy, bị Tiểu Lâm Đại Ngọc giữ lại, nói:

"Em sắp ù rồi, giờ chị mà đi thì tiền nong tính thế nào?"

"Em ranh quá đấy nhé!" Kim Ngọc Tiên tủm tỉm cười nhặt mấy đồng

trong số bạc lẻ thắng được vứt cho cô ta, rồi quay người đi lên tầng. Đường
Huy mời hai người đàn ông vào ngồi đợi một lúc nhưng cả hai đều từ chối,
gả đàn ông có cái bớt châm một điếu thuốc hút, hút được nửa thì dụi vào
bồn cây cảnh bày ở sảnh ra vào.

Không lâu sau, Kim Ngọc Tiên quấn khăn choàng lông cáo bước ra, trên

bộ xường xám lụa viền vàng thêu kín hoa mẫu đơn, diễm lệ đến nỗi có
phần quá đà nên cô chỉ đeo thêm một đôi khuyên tai ngọc trai, tạo cảm giác
như tiểu thư khuê các, đặc biệt mái tóc còn được buộc bằng một dải lụa
màu lam nhạt, càng toát lên vẻ nhẹ nhàng thanh thoát.

"Giờ thì thiếu một chân thật rồi, làm sao đây?" Tiểu Lâm Đại Ngọc đẩy

bài ra giữa bàn, khóe miệng trễ xuống tận thảm trải sàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.