TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 200

Thế nhưng, gã vừa định rút lui thì đã muộn, một xung lực cực mạnh đẩy

Húc Tử rơi thẳng xuống vực sâu không đáy đó. Gã nhận ra gò má mình
đang lao tới bậc thang gỗ với tốc độ kinh hoàng nên theo bản năng đưa tay
ra chắn, có điều hai chân lại bị hụt, khiến gã mất thăng bằng.

Đầu, cổ, cánh tay, mắt cá chân, ngang lưng, sườn lần lượt sượt qua một

số vật cứng nhô lên, gã biết đó chỉ là bậc cầu thang, nhưng không biết làm
thế nào chống đỡ, đành đưa tay ôm đầu, lăn lông lốc trong màn bụi bặm,
sau đó dừng lại.

Gã không tìm cách đứng dậy ngay, mà lặng lẽ nằm phục trên mặt đất

nghỉ một lúc, rồi mới thử cử động hai chân, xác nhận chúng vẫn có thể co
duỗi theo ý nình mới từ từ đưa hai cánh tay chống nửa thân trên, thấy tương
đối khó nhọc, hẳn là cánh tay đã bong gân, nhưng không có gì bất tiện. Gã
thận trọng đứng dậy thì thấy lưng kêu "rắc" một tiếng khiến gã cũng hết
hồn, tiếp đó gã lại nghĩ đến bật lửa, nhưng mò khắp các túi trên người đều
không thấy, dưới chân lại giẫm phải một thứ mềm mềm, là đống hổ lốn tay
thám tử tư ban nãy từng nói.

Đương nhiên, lúc này Húc Tử vẫn chưa hoàn toàn tuyệt vọng, cho đến

khi trên đầu vang lên một tiếng "rầm", cửa tầng hầm đóng lại.

Thế giới cũng theo đó tàn lụi.

10.

Sức ăn của Erie tăng lên từng ngày theo tiết trời trở lạnh, vì vậy khi ăn

đến miếng bánh gatô sô cô la thứ ba trước mặt Hạ Băng, ông ta có vẻ lấy
làm ngại ngùng, anh thậm chí còn chưa ăn hết miếng thứ nhất.

"Xem ra món đồ quan trọng đã biến mất rồi." Erie thở dài, uống cạn cốc

cà phê nguội ngắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.